Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Năm phút sau, Hạ Sâm ở trong xe nghiêng đầu nhìn Doãn Mạt ngồi tháng người bên cạnh mình, vẫn cảm thấy thật
khó lòng tưởng tượng3.
Tận sâu trong lòng hắn không cho rằng Dung Mạn Lệ sẽ giấu mẹ hắn trong tòa nhà trụ sở chính Hạ thị, nhưng vẫn
bị Doãn1 Mạt làm dao động nên dẫn cô theo.
Đã gần chín giờ tối, đèn đường lờ mờ rọi lên mặt cô, vừa nhá nhem sáng tối vừa nổi b9ật đường nét.
Điện thoại reo lên kéo suy nghĩ của Hạ Sâm trở về, hắn ấn nghe, ác liệt nói: “Nói đi.”
“Anh Sâm, 3Dung Mạn Lệ đã đến Tỉnh bang Nia. Bà ta đến trung tâm thương mại mua sắm, hiện chưa có điều gì
khác thường
“Giám sát bà8 ta.” Hạ Sâm mím môi, lạnh lùng yêu cầu: “Phía nhà chính cũng đừng nới lỏng”
Kết thúc cuộc gọi, hắn ném điện thoại bên chân, ngửa đầu gác khuỷu tay lên trán, nhắm mắt không ngừng hít thở
sâu.
Doãn Mạt ngẩng đầu khỏi điện thoại, nhìn vẻ mặt căng thẳng của Hạ Sâm, dịu giọng nói: “Hay là… chúng ta chia
nhau ra hành động đi? Em đến công ty Hạ thị còn anh đến Tỉnh Bang Nia.”
Hạ Sâm ngước lên, nhìn vào đôi mắt lo lắng của Doãn Mạt, vòng tay qua đỉnh đầu cô, ôm người vào lòng: “Đừng
hòng mơ tưởng”
Doãn Mạt ngoan ngoãn rúc vào ngực hắn, không nói nhiều, vừa dùng điện thoại phá giải mạng lưới camera của
công ty Hạ thị, vừa lắng lặng bầu bạn với hắn.
Cùng lúc đó Dung Mạn Lệ ở Tỉnh bang Nia cũng đã nhận được tin báo.
Bà ta ngồi trong tiệm cà phê với hai vệ sĩ cường tráng đứng hai bên, ngó lơ ánh mắt quan sát ở xung quanh, khuấy
đều cà phê, khẽ hỏi: “Ý cậu là, nó chuẩn bị đến trụ sở chính Hạ thị?”
Vệ sĩ gật đầu ở sau lưng: “Người theo dõi báo cáo, xe của cậu ta đã lái vào trong thành, ngờ rằng có thể cậu ta sẽ
xông vào trụ sở chính”
“Chà” Dung Mạn Lệ buông ngón tay, muỗng inox va vào vành ly vang tiếng: “Trụ sở chính Hạ thị không phải nơi
nó muốn vào là vào”
“Bà chủ có thể có người hỗ trợ sau lưng cậu ta Hôm đó ở nhà chính bà cũng thấy rồi đấy có cần chúng ta phải


thêm người đến trụ sở chính canh chừng không?”
Dung Mạn Lệ nhìn chiếc bóng trên cửa sổ, phủi gấu váy: “Mấy người cho rằng hôm nay tôi đến Tỉnh bang Nia chỉ
vì muốn uống cà phê thôi sao?”
Hai vệ sĩ trố mắt nhìn nhau, sau đó cúi đầu nịnh nọt: “Bà chủ anh minh”
Khi họ đang trò chuyện, có người từ bên ngoài đẩy cửa bước vào.
Một gã đàn ông cao lớn với vẻ mặt kiêu ngạo đứt một tay vào túi nhìn quanh.
Khi tầm mắt rơi trên người Dung Mạn Lệ, gã lập tức cười ngả ngớn, bước đến: “Bà Dung?”
Dung Mạn Lệ nghe tiếng liền kéo tà váy đứng dậy, tao nhã chìa tay ra: “Lại gặp nhau rồi, cậu Vân.”
Đối phương cụp mắt nhìn xuống rồi bắt tay bà. Chính trong khoảnh khắc này, Dung Mạn Lệ nhạy bén phát hiện
trên cổ tay gã có vết sẹo dữ dằn.
Là vết thương cũ, trông hơi kinh người, cứ như bị phỏng.
Người này là Nhị thủ lĩnh của toán lính đánh thuế Tỉnh bang Nia, em trai của Vân Lệ – Vân Lăng.
Bên kia, Hạ Sâm và Doãn Mạt đã đến dưới lầu trụ sở chính Hạ thị, tầng chót còn treo logo Hạ thị nổi bật.
Hai người họ xuống xe, nhất trí nhìn tòa nhà rồi đi lên bậc thang.
Khu thương mại trong thành rực rỡ ánh đèn, gã đàn ông mặc sơ mi và quần tây, bóng người cao lớn vừa lịch lãm
vừa mạnh mẽ, người phụ nữ duyên dáng mặc trang phục huấn luyện bó sát người lộ ra đường cong quyến rũ.
Dù đã về đêm, khu thương mại vẫn đông đúc.
Hai người đường hoàng vào sảnh lớn, khó tránh khỏi thu hút sự chú ý của người đi đường.
Vì chiếc Bentley đỗ dưới lầu không hề rẻ, còn đâm ngã cả một hàng chướng ngại vật trước tòa lầu, nhìn là thấy kẻ
đến không có mục đích tốt.
Trong sảnh lớn, Hạ Sâm và Doãn Mạt qua cửa xoay, bảo vệ trực ban lập tức đứng dậy ngăn lại: “Tan ca rồi, không
cho phép vào tòa nhà, có chuyện gì mai hẵng đến”
Hạ Sâm móc bao thuốc lá trong túi, kiêu ngạo kẹp một điếu cho vào miệng: “Tự biết đường tránh ra hay chờ tôi
phải dạy?”
Bảo vệ nheo mắt, cầm dùi cui điện gõ bàn: “Cậu tắt thuốc đi, nơi này không cho phép… á á á á!”
Hạ Sâm không nhìn thấy Doãn Mạt ra tay thế nào, đã nghe vệ sĩ rên rỉ không ngừng.
Hắn bình tĩnh nhìn lại mới phát hiện cô cầm dùi cui chích điện lên bụng bảo vệ.


Hạ Sâm giật giật khóe miệng, đi đến vô gáy Doãn Mạt: “Người ta làm công ăn lương thôi, đừng có giật chết”
“Ừ” Doãn Mạt vội rụt dùi cui về, ném lên bàn, quay đầu cười: “Đi thôi.”
Hạ Sâm cắn điếu thuốc, không kìm lòng được vuốt ve mặt cô: “Đáng yêu chết đi được”
Doãn Mạt đã quen với những việc này, lấy điện thoại trong túi quần sau, vuốt màn hình rồi đưa cho Hạ Sâm, nói:
“Đây là sơ đồ kiến trúc CAD của cả tòa nhà, vừa rồi em có xem kết cấu mỗi tầng, có hai nơi giấu người được là tầng
chót và tầng hầm bay
Hạ Sầm nhìn lướt qua màn hình, cầm điếu thuốc, gương mặt anh tuấn chìm về phía trước: “Đội trưởng Doãn muốn
qua tầng nào trước?”
“Tầng hầm ba” Doãn Mạt ngước mắt nhìn hắn. Không biết có phải ảo giác hay không, dường như trong mắt cô hiện
rõ sự hưng phấn khao khát muốn thử.
Hạ Sâm cong môi đã hiểu: “Muốn đánh nhau đến thế à?”
Tầng hầm ba là phòng an ninh trung tâm.
Doãn Mạt không đáp, chỉ hỏi lại: “Có đi không?”
“Sao lại không đi? Dù xuống địa ngục, ông đây cũng đi với em” Hạ Sâm ôm eo Doãn Mạt, đi về phía thang máy
như chốn không người. Mà bảo vệ bị giật điện vất vả khôi phục thần trí, cầm bộ đàm báo tin rồi dọn đồ chạy ra
ngoài ngay trong đêm.
Tính mạng quan trọng hơn.
Tầng hầm ba yên ắng và tối mờ, trong hành lang chỉ có mấy ngọn đèn trên đầu.
Hạ Sâm và Doãn Mạt vừa ra khỏi thang máy, phòng làm việc của an ninh trung tâm xông đến… mấy tên vệ sĩ và
côn đồ.
Mấy tên này khác bảo vệ ở sảnh lớn, trông cao to khôi ngô được huấn luyện bài bản hơn.
Doãn Mạt nhét điện thoại vào ủng, nghiêng đầu nhìn Hạ Sâm, nói: “Hướng mười giờ là của em, còn lại là của anh”
Hạ Sâm dựa vách tường cạnh thang máy, ngả ngớn nhướng mày: “Một mình em ôm hai mươi người, chừa lại có
bốn cho ông đây à?”
Cô thèm được đánh nhau đến cỡ nào thế?
Doãn Mạt nhìn đảm vệ sĩ đang bày trận chờ sẵn từng bước đến gần, ngẫm nghĩ rồi chau mày đề nghị: “Thế chừa
luôn cho anh mười người?”
Đám vệ sĩ đang áp sát ở phía trước: ???
Một nam một nữ này có lại lịch gì?


Hai người đang chia khoai sao?
Hạ Sâm nám tàn thuốc xuống đất nghiền một cái, mim cười ghì cổ Doãn Mạt, cắn một cái lên môi cô: “Babe, đứng yên đó xem trò
vui, chờ anh quay lại”
Rõ ràng hắn vốn không định cho cô ra tay.
Thắng bại không quan trọng, chủ yếu là đôi tay người phụ nữ của hắn quá non mềm, để đánh nhau thì tiếc quá.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
C
CHUMEI22 Tháng mười, 2022 01:37
K
Kai21 Tháng mười, 2022 14:24
Hi
K
Kai21 Tháng mười, 2022 14:24
Hi
T
Thila20 Tháng mười, 2022 12:07
Sao k thấy viết thương dận và mạt mạt
B
Bobo19 Tháng mười, 2022 18:40
H
Hìn17 Tháng mười, 2022 20:19
K
Kai17 Tháng mười, 2022 19:34
Hi
K
Kai17 Tháng mười, 2022 19:34
Hi
F
Fu16 Tháng mười, 2022 20:10
..
?
15 Tháng mười, 2022 16:11
Mới
제니12 Tháng mười, 2022 18:12
Mới đây
K
Kai12 Tháng mười, 2022 15:06
..
K
Kai12 Tháng mười, 2022 15:06
Hi
K
Kai12 Tháng mười, 2022 15:06
Hi
K
Kai12 Tháng mười, 2022 09:09
Hi
?
11 Tháng mười, 2022 23:12
..
K
Kai11 Tháng mười, 2022 09:23
?
05 Tháng mười, 2022 16:59
NH
Ngo Hao03 Tháng mười, 2022 15:22
NH
Ngo Hao03 Tháng mười, 2022 15:22
U
Umi30 Tháng chín, 2022 23:35
U
Umi30 Tháng chín, 2022 23:34
...
Θ☪
ϑƴ ☪ųՇℯ29 Tháng chín, 2022 18:29
truyện này tập mấy end vậy mn?
TH
Thuý hậu 29 Tháng chín, 2022 17:37
Đ
Đan29 Tháng chín, 2022 16:53
...
BÌNH LUẬN FACEBOOK