Nhìn căn chung cư chỉ có ba trăm mét vuông này, Eddie nhíu mày, lại định than vãn thêm mấy câu nữa.
Phải biết rằng, ở trong nước, ba trăm mét vuông chỉ là diện tích một cái hồ bơi của cậu mà thôi.
Cậu còn chưa mở miệng, người giúp việc đã bước tới nói: “Thiếu gia Eddie, đã chuẩn bị xong hết rồi.
Cậu có đi gặp công chúa điện hạ Yina ngay bây giờ không?”
“Không gặp.” Eddie hất mặt: “Ở trong nước có mỹ nhân nào mà tôi chưa từng thấy chứ? Cho dù cô ta có xinh đến mấy thì cũng chỉ thế mà thôi.
Được rồi, các người cứ sắp xếp đi, tôi đi ra ngoài một chút.”
Nói xong, Eddie bỏ lại mọi người ở trong phòng, lấy chìa khóa rồi xoay người ra ngoài.
Ở trong căn phòng nhỏ như thế này cậu sẽ ngột ngạt đến điên lên mất, vậy nên cậu phải ra ngoài hóng gió.
Vừa ra khỏi chung cư, Eddie liền gặp rắc rối.
Cậu đâm phải xe của người khác.
Đường xá và thói quen lái xe của nước E và nước Hoa có chút khác nhau, Eddie vừa tới đây, còn chưa quen hết.
Trong lúc lái xe, vì quên mất luật ở đây, cậu lập tức đâm vào xe của đối phương!
Chiếc xe bị đâm kia là một chiếc xe sang.
Hai chiếc xe dừng lại, Eddie nhấn loa với đối phương: “Có biết lái xe không vậy?”
Thẩm Hà ngồi ở trong xe, vốn cô không định xử lí chuyện này, dù sao cũng có tài xế và vệ sĩ.
Nhưng nghe giọng nói hống hách của người kia, Thẩm Hà cười ha ha.
Cô mở cửa xuống xe, nhìn tình hình va chạm của hai chiếc xe rồi lấy di động ra báo cảnh sát: “Alo, tôi muốn báo cảnh sát! Có người muốn làm hại tôi! Tôi là Hạ Thẩm Hà.”
Chỉ một lát sau, cảnh sát nhanh chóng tới nơi.
Thẩm Hà chỉ thẳng vào Eddie ở trong xe nói: “Cậu ta muốn làm hại tôi! Mọi người nhìn quỹ đạo lái xe ở hiện trường đi! Cậu ta cố tình đâm vào xe tôi! May mà tài xế của tôi phản ứng mau, nếu không tôi đã bị cậu ta đâm chết rồi!”
Eddie ra ngoài một mình, tiếng trung của cậu còn không được tốt cho lắm.
Mới đầu còn không hiểu ý của Thẩm Hà, bây giờ thấy cảnh sát tới, cậu mới nhận ra nhóc con này đã báo cảnh sát!
Thẩm Hà làm mặt hề với Eddie, nói bằng tiếng anh: “Có bản lĩnh thì đừng dựa vào thân phận, dùng bản lĩnh của mình đi, xem ai ra khỏi đồn cảnh sát trước!”
Eddie tuổi trẻ nên bốc đồng, đương nhiên sẽ không nhận thua một cách dễ dàng, quả nhiên không báo cho thuộc hạ và vệ sĩ của mình, cứ thế xuống xe giải thích với cảnh sát bằng vốn tiếng trung cùi bắp của mình.
Chắc chắn là Thẩm Hà sẽ không để cậu được đúng ý rồi, chỉ cần Eddie mở miệng, Thẩm Hà liền kể khổ để ngắt lời.
Vốn Thẩm Hà vừa đáng yêu vừa xinh đẹp, cảnh sát cũng là người mà, thấy cô bé phải chịu uất ức, đương nhiên là thấy thương rồi.
Hơn nữa Thẩm Hà ăn nói lưu loát, Eddie nói không hết câu.
Vì đã đánh cuộc, hai người đều không nói ra thân phận và gia thế của mình, vậy nên hai người bị dẫn tới đồn cảnh sát như hai người bình thường.
Hai người đều không thiếu chút tiền sửa xe, vì thế cũng kéo cả xe về đồn cảnh sát.
Vừa vào trong đồn cảnh sát, Thẩm Hà liền sụt sùi: “Chú cảnh sát, chú nhìn bộ dạng hung ác của cậu ta đi, rõ ràng là có ý đồ xấu với cháu!”
Cả người Eddie đơ ra: “Hứ?”
Xin hỏi cô tiểu thư xinh đẹp này, cái gì gọi là ý đồ xấu? Dùng từ ngữ chuẩn hơn được không? Hay là cô nói tiếng anh đi có được không? Chẳng phải cô nói tiếng anh giỏi lắm sao?
Thẩm Hà cứ không nói tiếng anh đấy!
Thẩm Hà tiếp tục nức nở: “Chú cảnh sát, chú thấy cháu đáng yêu thế nào rồi đấy.
Rõ ràng là cậu ta thèm muốn sắc đẹp của cháu, sau đó theo đuôi cháu.
Chắc chắn cậu ta là kẻ xấu!”
Chú cảnh sát nhìn sang, ừ, nói rất có lí.
Đúng là cô bé này rất xinh đẹp!
Còn nhỏ đã xinh đẹp thế này rồi, trưởng thành nhất định là đại mỹ nhân nghiêng nghiêng nước nghiêng thành.
Thằng nhóc kia ngay cả nói chuyện còn không ra đầu ra đuôi, mặc dù chiếc xe không tồi, nhưng so với hình tượng của cô bé này thì kém xa.
Ừ, rất có khả năng là không theo đuổi được nên mới thẹn quá hóa giận!
Thế là chú cảnh sát kiên nhẫn khuyên giải Eddie: “Con nhà người ta có từ chối cậu thì cậu cũng không được nghĩ quẫn như thế chứ? Trên thế giới này có nhiều cô gái xinh đẹp để cậu theo đuổi mà! Tại sao nhất định phải dùng phương pháp cực đoan như vậy?”
Eddie sốt ruột rồi: “Ai theo đuổi cô ta chứ?”
Thẩm Hà lập tức chen vào: “Tôi có xinh không?”
Eddie định nói xấu, nhưng nhìn Thẩm Hà, cậu lại không nói ra khỏi miệng được.
Cho dù cậu không muốn thừa nhận, thì vẫn cứ phải thừa nhận là nhan sắc của Thẩm Hà thuộc dạng top đầu.
Eddie gật đầu không mấy tình nguyện.
“Có phải cậu đâm vào xe tôi không?” Thẩm Hà tiếp tục hỏi.
Vốn Eddie muốn phủ nhận, nhưng lần này đúng là bởi vì sự sơ sẩy của mình, cậu quên mất bên này lái xe bên phải.
Vậy nên cậu lại chỉ đành gật đầu một cái.
“Có phải mới đầu cậu không chịu thừa nhận là cậu đâm vào xe tôi không?” Thẩm Hà tiếp tục đặt bẫy.
“Đúng vậy.” Eddie muốn phủ nhận cũng không phủ nhận được, lại gật đầu thừa nhận.
Thẩm Hà lại bắt đầu lau nước mắt: “Chú cảnh sát xem đi, chính cậu ta đã thừa nhận rồi! Cậu ta thừa nhận là cháu xinh, hơn nữa còn đâm vào xe cháu, còn nhận là mới đầu cậu ta biện giải cãi cố! Còn phải nói nữa sao? Hu hu hu.”
Eddie ngây người ra: “Ê ê ê, tôi có nói theo đuổi cô đâu!”
Đáng tiếc, cậu nói tiếng trung không trôi chảy, còn chưa nói hết đã bị Thẩm Hà ngắt lời: “Không chiếm được liền phá hủy đúng không? Sao cậu lại bệnh hoạn như thế? Tôi xinh đẹp thì nhất định phải đồng ý sự theo đuổi của cậu sao? Làm người phải có lương tâm!”
Thẩm Hà lên án sắc bén, dựng lên câu chuyện không chiếm được thì ta sẽ hủy hoại như thật vậy.
Ngay cả cơ hội để giải thích Eddie cũng không có.
Cảnh sát thấy vậy bèn nhíu mày nói: “Xét thấy hai đứa đều là vị thành niên, bảo phụ huynh của hai đứa tới đây một chút.”
Thẩm Hà nói ngay: “Quản gia của cháu ở ngoài xe, ông ấy có thể thay thế ba mẹ cháu!”
“Cũng được.” Cảnh sát gật đầu: “Đi khai báo đi là cháu được rời khỏi đây.”
Cảnh sát quay sang hỏi Eddie: “Ba mẹ cậu đâu?”
“Không ở đây! Sao bọn họ lại ở đây chứ?” Vừa bị Thẩm Hà công kích một hồi, đến giờ Eddie vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, cậu trả lời theo bản năng.
Thẩm Hà lập tức ra dấu thắng lợi trắng trợn với Eddie!
A ha! Tên nam sinh này thua chắc rồi!
“Bái bai!” Thẩm Hà dùng tiếng anh nói với Eddie: “Chắc chắn là cậu thua rồi! Hừ, còn không ai dám đâm vào xe của bổn tiểu thư mà không có chuyện gì cả! Không phục? Tôi ra ngoài đợi cậu! Đừng có nhận là sợ rồi nha!”
Eddie tức giận suýt chút nữa thì lệch cả mũi.
Sao trên thế giới này lại có cô gái ác ma như vậy!
Rõ ràng xinh đẹp đến thế mà!
Ừ, cậu thừa nhận, đây là cô bé đẹp nhất mà cậu từng thấy, nhưng tính cách lại quá tồi!
Eddie vẫn còn đang cố gắng giải thích với cảnh sát rằng mình không có phụ huynh, Thẩm Hà lại cũng mang theo lá cờ chiến thắng ra khỏi đồn cảnh sát.
Ra khỏi đồn cảnh sát, quản gia mới nói: “Tiểu thư, cô nghịch ngợm quá!”
“Hư, còn có nghịch ngợm hơn nữa cơ.” Thẩm Hà nhăn mũi nói: “Chờ ở đây!”
Danh Sách Chương: