Mục lục
Lấy Nhầm Chồng Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Có lời nói này của người bị hại, cuối cùng mấy cảnh sát này cũng không xem Thẩm Viễn là hung thủ nữa.

Tuy nhiên loại tình huống này cũng là khó tránh khỏi.
Ai bảo trong một phòng có ba người, hai người bị thương, một người bình yên vô sự ngồi ở trên ghế sa lon hóng chuyện chứ?
Cho nên có người hiểu nhầm cũng là bình thường.
Lúc này, xe cấp cứu của bệnh viện cũng tới, bọn họ nhanh chóng đưa hai người lên cáng cứu thương, chở đến bệnh viện.
Thẩm Viễn là nhân vật quan trọng, tất nhiên cũng bị gọi vào đồn cảnh sát lấy lời khai.
Thẩm Viễn cũng không từ chối, cậu lại theo bọn họ đi vào đồn cảnh sát, nói rất lưu loát về chuyện mới vừa xảy ra.
Khi cảnh sát hỏi về thân phận của Thẩm Viễn, cậu không nói thật.
Dù sao Sùng Minh đã làm cho cậu nhiều thân phận giả, tùy tiện lấy ra một cái là được rồi, chúng đều có thể qua được sự kiểm tra.
Thẩm Viễn lấy lời khai xong, cảnh sát đi tới bệnh viện lấy lời khai của hai người kia.

Có lẽ một chiêu này của Thẩm Viễn thật sự quá mạnh, người đàn ông bạo lực gia đình kia không hề nói dối, thành thật thừa nhận hành vi phạm tội của mình.
Sau khi vụ án được điều tra rõ ràng, Thẩm Viễn cũng không có chuyện gì nữa.

Đồng thời cậu còn được khen ngợi vì biết thấy việc bất bình mà ra tay giúp đỡ.
Thẩm Viễn đi ra khỏi đồn công an, cậu xoa bụng và cảm thấy hơi đói, khi cậu chuẩn bị rời đi, lại nghe có một người từ phía đối diện kinh ngạc kêu lên: “Anh hùng nhỏ? Sao cậu lại ở đây?”
Thẩm Viễn ngẩng đầu nhìn lên, gương mặt cũng kinh ngạc.
Ông chú trung tuổi có nốt ruồi bên khóe miệng kia không phải là đội trưởng Lý - người cậu gặp ở trên tàu hỏa sao?
Tại sao ông chú này cũng ở đây?
Đội trưởng Lý nhìn thấy Thẩm Viễn thì lập tức vui mừng, vội vàng qua chào hỏi cậu: “Cậu tới đây có chuyện gì à?”
Thẩm Viễn mỉm cười, gãi đầu một cái, nói: “Không có gì, khi tôi đi đưa thức ăn lại gặp phải người đang bạo lực gia đình, sau đó tôi lại ra tay ngăn cản, cho nên tiện đường qua lấy lời khai thôi.”
Đội trưởng Lý tỏ ra hiểu chuyện.
Thân thủ của chàng trai trẻ này thật sự rất tốt, tuổi còn trẻ, gia đình có truyền thống học cao, đơn giản chính là nhân tài có thể đào tạo.
Khi ở trên tàu hỏa, cậu ta đã từng thấy chuyện bất bình mà ra tay.

Mà lần này cậu ta lại ra tay tương trợ thêm lần nữa, đội trưởng Lý cũng không thấy làm lạ.
Đội trưởng Lý giơ tay lên vỗ vào cánh tay của Thẩm Viễn, vẻ mặt tán thưởng: “Chàng trai này, thân thủ của cậu không kém gì đặc công của chúng tôi.

Thật sự rất tốt, tôi cũng muốn kéo cậu vào trong đội ngũ của chúng tôi, có thêm cậu, khi ra ngoài làm nhiệm vụ cũng sẽ an toàn hơn nhiều.”
Thẩm Viễn còn chưa kịp trả lời, đã nhìn thấy có người từ bên cạnh hấp tấp chạy tới, khi nhìn thấy đội trưởng Lý, người đó lập tức nói: “Đội trưởng Lý, cục trưởng còn đang chờ ngài đấy!”
Lúc này, đội trưởng Lý mới nhớ tới mục đích mình tới đây, bởi vậy cậu ta vội nói với Thẩm Viễn: “Chàng trai trẻ, tôi đi họp trước đây, nào, chúng ta thêm Zalo đi!”
Thẩm Viễn suy nghĩ một lát, cậu nhớ tới mình phải hòa nhập vào thế giới này, bởi vậy móc điện thoại di động ra, lại thêm đội trưởng Lý vào.
Sau khi thêm vào, đội trưởng Lý và Thẩm Viễn chào nhau, anh ta lại vội vàng đi họp.
Thẩm Viễn lắc đầu, xoay người đi ăn cơm.
A, đói bụng quá!

Thẩm Viễn ăn cơm xong, chuẩn bị tiếp tục giao nốt những đơn hàng mà cậu chưa kịp giao, Châu Lợi Lợi lại gọi điện thoại tới: “Thẩm Viễn, hôm nay cậu đánh nhau với người ta à?”
Thẩm Viễn lập tức cười: “Ài chà, cô cập nhật tin tức nhanh nhỉ!”
Châu Lợi Lợi lập tức vội vàng hỏi: “Cậu còn cười được à? Cậu có biết có người đã đến phàn nàn với chúng tôi không hả! Thôi đi, tôi không nói nữa, cậu nhanh chóng quay về một chuyến đi!”
Thẩm Viễn từ tốn cất điện thoại, cậu cảm thấy sẽ không có chuyện gì lớn, bởi vậy chậm rãi trở về.
Vừa trở về, quả nhiên có một đám người đang chờ Thẩm Viễn.
Lãnh đạo công ty tại chi nhánh địa phương trách mắng Thẩm Viễn một trận, lỗi chính là Thẩm Viễn xen vào việc của người khác, bị hàng xóm phàn nàn vân vân.
Thẩm Viễn nghe lỗ tai bên này lại ra lỗ tai bên kia, cậu cũng không quá để ý.
Lãnh đạo hung hăng nói: “Vì chỉnh đốn kỷ luật, sẽ trừ tiền thưởng tháng này của cậu!”
Vẻ mặt Thẩm Viễn thờ ơ nói: “Trừ thì trừ đi, có gì đáng để nói chứ?”
Với chút tiền lương và tiền thưởng này còn không đủ để Thẩm Viễn mua một đôi giày, cậu thật sự không để ý tới nó.
Nhìn thấy thái độ của Thẩm Viễn như vậy, sắc mặt lãnh đạo chi nhánh công ty cũng tái lại.

Hắn ta vừa muốn cho người này một bài học, đúng lúc lại có người tới: “Lãnh đạo, người của cục công an tới, nói là muốn khen ngợi Thẩm Viễn đã thấy việc bất bình mà ra tay tương trợ làm!”
Lãnh đạo chi nhánh công ty thoáng ngẩn người ra!
Cái gì? Thấy việc bất bình mà ra tay giúp đỡ? Ai thấy việc bất bình? Ai ra tay giúp đỡ?
Vẻ mặt Thẩm Viễn vẫn bình tĩnh, dang hai tay ra biểu thị tôi cũng không biết gì cả.
Lãnh đạo chi nhánh công ty đành tạm thời bỏ lại Thẩm Viễn, vội vàng đi gặp người của cục công an.
Châu Lợi Lợi nhân cơ hội chạy lại hỏi thăm tin tức: “Cậu sao rồi? Không có vấn đề gì chứ? Lãnh đạo nói cậu thế nào?”
Thẩm Viễn không để ý nói: “Không biết, không thấy nói gì cả!”
Châu Lợi Lợi thiếu chút nữa bị thái độ này của Thẩm Viễn chọc tức, thật uổng công cô còn sốt sắng lo lắng cho cậu ta như vậy! Không ngờ người ta hoàn toàn không để tâm!
Tuy nhiên, một lát sau, lãnh đạo chi nhánh công ty đã quay lại.
So với bộ dạng u ám vừa rồi, bây giờ ông ta mặt mày hớn hở nói.
“Thẩm Viễn là một người thanh niên tốt, thấy việc bất bình mà ra tay giúp đỡ, hỗ trợ cảnh sát bắt được tội phạm, trong cục quyết định khen thưởng Thẩm Viễn.


Chúng ta thật tự hào khi có được nhân viên ưu tú như vậy!” Lãnh đạo chi nhánh công ty dát vàng cho mình mà không biết ngượng: “Tôn chỉ của công ty chúng ta chính là phục vụ nhân dân, phục vụ xã hội! Tất cả chúng ta đều phải học tập Thẩm Viễn, cố gắng trở thành người có ích cho xã hội! Tôi đại biểu cho chi nhánh công ty đặc biệt thấy vinh dự khi có thể bồi dưỡng ra được nhân viên ưu tú như vậy! Cho nên tôi quyết định tháng này sẽ thưởng gấp đôi cho Thẩm Viễn để khuyến khích!”
Những người xung quanh vốn định chế giễu cậu.

Bây giờ nghe lãnh đạo chi nhánh công ty nói vậy, đầu tiên bọn họ thấy mờ mịt, sau đó là một tràng vỗ tay nhiệt liệt, giống như lời răn dạy vừa rồi căn bản không tồn tại vậy.
Châu Lợi Lợi cũng thấy choáng váng.
Chuyện gì vậy?
Sao mỗi lúc một khác thế?
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Thẩm Viễn vẫn bình tĩnh, hoàn toàn không hề cảm thấy ngạc nhiên.
Dường như cậu đã đoán được đội trưởng Lý gióng trống khua chiêng tới biểu dương mình như vậy, hẳn sẽ không đơn giản đâu, có lẽ anh ta có chuyện gì đó cần mình trợ giúp.
Quả nhiên.
Sau khi lãnh đạo chi nhánh công ty biểu dương xong, anh ta nói với Thẩm Viễn: “Thẩm Viễn, đội trưởng Lý của đội cảnh sát hình sự bên cục công an đang chờ cậu ở phòng họp, trách nhiệm bảo vệ trật tự xã hội lại giao cho đám người trẻ tuổi các cậu!”
Khóe miệng Thẩm Viễn cong lên, cậu cũng lười để ý tới lãnh đạo chi nhánh công ty, cậu trực tiếp đứng lên, đi ra ngoài.
Châu Lợi Lợi càng thấy bối rối hơn.
Đội cảnh sát hình sự tìm Thẩm Viễn làm gì?
Cậu cũng không phải là cảnh sát mà!
Không quan tâm Châu Lợi Lợi bối rối thế nào, Thẩm Viễn đã tiến vào phòng họp, cậu ngẩng đầu lại nhìn thấy đội trưởng Lý dẫn theo hai người trợ lý của mình đang ngồi ở trên ghế với vẻ mặt lo lắng, thì thầm thương lượng gì đó.

Thẩm Viễn gõ cửa: “Có phải tôi đến không đúng lúc không?”


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK