Mục lục
Lấy Nhầm Chồng Đại Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Văn Gian Thanh liền lúng túng: “Bà ngoại...”
“Được rồi được rồi, nếu các con đã ở cùng một nơi, thì cứ giao lưu thật tốt.” Từ Vân Khê mở miệng nói: “Ta mãi muốn tìm cơ hội, để hai người gặp tiếp xúc riêng với nhau, mãi không có thời gian.

Khó có được cơ hội tốt như thế này, thế thì các con cứ trò chuyện thật tốt nhé.”
Văn Gian Thanh nghe thấy trong lời nói của Từ Vân Khê mang theo ý cười, thế là cũng không đành lòng làm phật ý tốt của bà ấy, chỉ là mở miệng nói: “Thế thì con tiếp xúc trước vậy, nhưng bà ngoại, con không đảm bảo con sẽ có ý với cô ấy!”
“Biết rồi biết rồi, con chỉ cần tiếp xúc trước.” Từ Vân Khê yên tâm mà trả lời nói: “Gian Thanh à, Tiểu Vũ này, tuy rằng điều kiện bình thường.

Nhưng biết rõ gốc gác, là do bà ngoại trông tới lớn.

So với phụ nữ ngoài kia, chắc chắn hơn nhiều! Lần trước vì chuyện của Tranh Tranh, thiếu chút làm chuyện hồ đồ, con thật sự dọa chết bà ngoại rồi!”
Văn Gian Thanh liền thấy có lỗi: “Xin lỗi bà ngoại là lỗi của con! Nhưng, sau này sẽ không nữa!”Văn Gian Thanh quay đầu nhìn Vy Vy trên bàn ăn, dưới đáy mắt có thêm một hàm ý không rõ.
Từ Vân Khê trong điện thoại nói: “Được rồi, đám trẻ các con tiếp xúc nhiều một chút, ta không quấy rầy các con nữa.


Theo lý mà nói, con còn nhỏ, không gấp mà tìm bạn gái.

Nhưng tình hình nhà chúng ta đặc biệt.

Gian Thanh à, con là con một của Lưu gia và Văn gia chúng ta, nhất cử nhất động của con đều ràng buộc với hai gia tộc.

Cho nên, đưa ra quyết định gì đều phải suy nghĩ thật kĩ!”
“Biết rồi, bà ngoại.” Văn Gian Thanh thấp giọng trả lời nói: “Thế thì con đi ăn cơm trước, họ đều đang đợi con đấy!”
“Được, đi đi!” Từ Vân Khê cười sảng khoái, nói: “Chơi vui vẻ nhé.”
Sau khi cúp máy, Văn Gian Thanh hít một hơi thất sâu, giả vờ như chuyện gì cũng chưa xảy ra cả, trở về trước bàn ăn.
Còn Từ Vân Khê sau khi cúp máy, liền gọi cho Thẩm Hà: “Tiểu Hà, chuyện này làm thật đẹp!”
Thẩm Hà bận cả buổi trời mới tỉnh người, mới biết Từ Vân Khê nói gì.
Thẩm Hà bất lực mà sờ chán, nói: “Bà ngoại, con cái gì cũng không làm cả.

Con để Mạch Mạch ở bên Mộ Tiểu Vũ trước, kết quả Mạch Mạch lại đưa Tiểu Vũ đến biệt thự!”
Từ Vân Khê cười không đóng lại miệng: “Đây có lẽ là ý trời! Con chưa gặp qua Tiểu Vũ đứa nhỏ đó chăng?’
“Vẫn chưa!” Thẩm Hà trả lời nói: “Con vừa về nước, liền một đống công việc đè lên người con, chưa con thời gian rảnh.

Cả Thẩm Tùng Tý đứa đầu gỗ đó, con cũng không có thời gian quản.

Nhưng mong sao mợ hai không trách con.”
Từ Vân Khê nói: “Nghe nói Tiểu Thất lại sắp xếp cho con một số chuyện? Họ cũng thật là, cũng không sợ khiến các con mệt xỉu sao!”
Thẩm Hà cười trả lời nói: “Không sao! Đều quen cả rồi! Cha mẹ con lại đi ra hưởng tuần trăng mật cho nên chuyện của công ty đều đè lên trên người anh con.

Con cả hai hôm nay đều không thấy hình bóng anh đâu cả, anh ấy cũng bận không gì bằng.

Tiểu Uyển người con dâu chưa qua cửa cũng bận trong bận ngoài theo anh ấy, đứa con gái con đây sao có thể rảnh rỗi được chứ? Nhưng, để các em trai em gái túm tụm lại với nhau cũng tốt, tốt hơn tụi nó xảy ra gì đó mà con vẫn không biết.”
Từ Vân Khê cười haha, nói: “Chuyện của Gian Thanh và Tiểu Vũ, đều nhờ cả vào con nhé!”

“Được, bà ngoại, người cứ yên tâm! Điều kiện Gian Thanh nhà chúng ta không tệ, nhiều cô gái thế kia dòm ngó! Em ấy mới 16 tuổi, không vội!” Thẩm Hà an ủi Từ Vân Khê nói: “Hơn nữa, nếu Gian Thanh có người con gái mà em ấy thích, chúng ta cũng thành toàn cho em ấy đi.”
“Thế không được, chúng ta cần giúp nó coi chừng.” Từ Vân Khê trả lời nói: “Nếu như lần nữa lại xảy ra chuyện như lần trước, thế thì là lớn chuyện! Lần trước, may là có con, mới đem tên nhóc xấu tính đó từ ranh giới của sự bỏ nhà đi mà kéo trở về.

Bây giờ nếu lại tìm đứa con gái không đáng tin nữa, ta chịu không nổi đâu!”
Thẩm Hà cười khan một tiếng, không tiếp lời.
Từ Vân Khê nói: “Được rồi, biết con bận.

Bà ngoại cũng không phiền con nữa.

Con bận chuyện con đi.

Chờ sau khi con bận cong thì đi xem thử, có thể tác hượp thì tác hợp.”
“Được, bà ngoại, thế thì con bận tiếp đây!” Thẩm Hà vội trả lời nói: “Gian Thanh cũng lớn thế này rồi, bản thân tự có tính toán, con bận xong sẽ đi qua xem sao.”
Nhận được câu trả lời của Thẩm Hà, Từ Vân Khê mới hài lòng mà cúp máy.
Thẩm Hà nắm lấy điện thoại lại cười khổ.
Đây đều là chuyện gì thế!
Cô ấy cũng không biết lại trùng hợp như thế!
Vy Vy tuy nhiên trở về rồi! Còn gặp lại nhau nữa!
Sau đó Mộ Tiểu Vũ tuy nhiên cũng đi qua theo!
Chính là trùng hợp như thế, chính là đúng lúc thế đó!
Tiến triển sau này, có lẽ thú vị lắm!
Trong lòng Thẩm Hà sớm đã ngứa ngáy, muốn đi qua xem tiến triển của mấy người họ đến mức độ nào rồi.
Nhưng trước mắt một đống công việc, cô ấy thực sự không rời khỏi được!
Ai kêu cô ấy có cha mẹ hằng ngày thích thể hiện tình yêu với nhau?
Bây giờ Cung Tử Á cũng sắp không có thời gian để yêu đương, hằng ngày cùng cô ấy đi làm, cô ấy đều không dám phàn nàn!
Ây, chịu vậy!
Bên kia, Văn Gian Thanh sau khi về bàn ăn, mọi người vẫn rất vui vẻ mà ăn bữa trưa, trải qua cuộc sống vui vẻ thoải mái nhất.

Sau khi ăn xong bữa trưa, mọi người đều thỏa mãn mà dựa vào ghế, chờ người hầu đưa lên trà tiêu hóa.
Văn Gian Thanh quay đầu nhìn Mộ Tiểu Vũ, nói: “Mộ tiểu thư.”
Mộ Tiểu Vũ liền trả lời nói: “Cậu kêu tớ Tiểu Vũ là được.”
Văn Gian Thanh mĩm cười nói: “Được, thế thì tớ kêu cậu Tiểu Vũ.

Tiểu Vũ, cậu theo bà ngoại bao nhiêu năm rồi?” Mộ Tiểu Vũ không ngờ Văn Gian Thanh lại chủ động nói chuyện với cô ấy, liền có cảm giác vừa mừng vừa lo, vội trả lời nói: “Đã mười năm.

Bốn tuổi tớ bắt đầu học múa, sáu tuổi tớ được đưa đến bên cạnh cô Từ, theo cô Từ học nhảy múa.

Bây giờ tính ra cũng có mười năm rồi.”
“Mười năm rồi sao! khó trách bà ngoại khen cậu không ngất, nói cậu là người có thể thừa kế sự nghiệp của bà ấy.” Văn Gian Thanh mĩm cười nsoi.
Thẩm Mạch bên cạnh mở miệng nói: “Đúng thế đúng thế, em hôm qua cũng thấy cậu ấy múa! Thật sự rất đẹp! Khó trách sẽ trở thành người thừa kế của bà ngoại Từ.”
Nghe thấy Thẩm Mạch khen như thế, trên mặt Mộ Tiểu Vũ lộ ra chút tư thái xấu hổ.
Khi Văn Gian Thanh nói chuyện cùng Mộ Tiểu Vũ, vẫn mãi quan sát phản ứng của Vy Vy.
Vy Vy cứ như không nghe thấy vậy, mãi cùng Farina nhỏ giọng nói gì đó.
Điều này khiến cho Văn Gian Thanh có cảm giác thất bại!
Cậu ta vốn dĩ muốn dùng Mộ Tiểu Vũ để kích thích Vy Vy, kết quả, không kích thích được Vy Vy, ngược lại thiếu chút đả kích chính mình.
Mộ Tiểu Vũ hoàn toàn không biết mục đích của Văn Gian Thanh là gì, bây giờ nếu Văn Gian Thanh đã chủ động nói chuyện với cô ấy, cô ấy cũng có dũng khí thể hiện mình.
Mộ Tiểu Vũ nói với Văn Gian Thanh: “Tớ thực ra không phải nhảy múa giỏi nhất, chỉ là bởi vì tớ cần cù, cho nên cô Từ mới coi trọng tớ đó thôi! Chỉ là giờ cách cô Từ vẫn khá xa, tớ còn phải cố gắng thật nhiều mới có thể miễn cưỡng theo kịp trình độ của cô Từ.”
Nghe Mộ Tiểu Vũ nói thế, trên bàn mấy người khác đều bật cười.

Thật sự là cô gái biết nói chuyện!


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK