Ông bà chủ nhà mình quá xuất sắc, chiếm hết phong độ của mình.hết cả rồi.
Sau khi chụp xong những tấm ảnh tạo hình cho Thẩm Thất và Hạ Nhật Ninh, đến phiên Phùng Mạn Luân và Phạm Thành Phạm Ly chụp.
Phùng Mạn Luân đóng vai phản diện trong phim, kiếp trước là vai phản diện nên kiếp này vẫn là vai phản diện.
Cho nên anh ta mặc một bộ trang phục màu đen từ đầu đến chân, trên trán có một vết thẹo.
Mê hoặc và lạnh lùng vô cùng.
Phạm Thành Phạm Ly là một đôi thần tiên hài hước sinh đôi trong thiên đình, nên tạo hình của hai người trông bình thường hơn những người khác.
Nhưng mà, vẻ đẹp của thiếu gia Công ty giải trí Hạ Thị đâu phải tầm thường, ngay đến trang phục bình thường, cũng không cách nào ức chế được dáng vẻ thần tiên của họ.
Sau khi chụp xong, xử lý ảnh hậu kỳ, thì những tấm ảnh đó đều được đăng tải hết lên mạng.
Chưa đến mười giây, thì nguyên trang mạng đã bị sập hoàn toàn!
Độc giả và những người hâm mộ, đang làm rầm rộ hết cả lên!
Bài đăng này đã được chia sẽ ra với tốc độ chóng mặt!
“Không chịu được nữa rồi! Nhân vật nam chính đẹp trai như vậy! Nữ chính kiều diễm như vậy! Nam phụ quỷ quyệt như vậy!”
“Trời ơi, đây là kiếp trước của họ sao? Thì ra kiếp trước của họ lại đẹp đẽ như vậy!”
“Trời ơi, đôi mắt của tôi sắp mang thai nữa rồi! Nhưng mà, mọi người có cảm thấy những diễn viên khách mời này có chút quen thuộc không?”
“Bạn à, tôi cũng cảm thấy như vậy đó! Nhất là tấm hình Quân Thượng hôn nữ chính, cảnh tượng này tôi cứ cảm thấy đã thấy qua ở đâu đó rồi.”
“Ủa? Mọi người hãy xem bảng phân vai đi! Tại sao tôi lại nhìn thấy tên nam thần của tôi thế này?”
“Trời ơi! Chết tôi rồi! Nam thần của tôi làm diễn viên khách mời ư?”
“Oh my god! Những ông bà chủ đều làm diễn viên khách mời hết à?”
“Ôi trời đất ơi, trái tim của tôi sắp chịu không nổi nữa rồi! Tổng tài của tập đoàn Hạ Thị, Phùng thiếu gia của Hạ Gia, thiếu gia của Công ty giải trí Phạm Thị! Trời ơi, sao họ lại đến làm khách mời hết vậy trời?”
“Mặt mũi lớn lắm, mới có thể mời được mấy vị đại thần này xuống núi đó!”
“Nè, anh có biết không? Dù người có mặt mũi lớn lao cỡ nào trong giới giải trí, thì cũng chỉ xứng đáng liếm chân của họ mà thôi có biết không? Họ là những nhân vật đang đứng ở trên đỉnh cao nhất có biết không?”
“Tôi biết rồi! Những vị đại thần này đều là những nhà đầu tư cho bộ phim này! Aaaaaa, tôi đã biết được sự thật rồi, liệu tôi có bị giết người diệt khẩu hay không?”
...
Khu bình luận đã không cách nào khống chế được nữa rồi.
Một câu bình luận vừa xuất hiện, thì trong vòng ba giây, sẽ biến mất tăm trong tích tắc.
Việc chia sẻ bài viết đang tiếp diễn thì bình luận vẫn sẽ được tiếp diễn.
Những tác phẩm cùng kỳ của những đạo diễn lớn đều đã bị lấn át tận sâu dưới đáy biển, ngay đến ngóc đầu cũng không cách nào ngoi lên được.
Và bộ phim này còn chưa quay xong, thì đã có vô số truyền hình và phóng viên, nóng lòng kêu gào cầu xin lấy được quyền phát sóng đầu tiên và quyền phát sóng lại.
Có một người hâm mộ nói rất đúng.
Những vị đại thần này thật sự đang đứng ở vị trí cao nhất.
Trước giờ chỉ có người khác cầu xin họ, chứ chưa ai dám bắt họ cầu xin bao giờ!
Độ hot của bộ phim này, đã không cách nào phủ nhận và che lấp được nữa rồi.
Dường như tất cả mọi kênh tin tức, đều đang không ngừng cập nhật tin tức của bộ phim này.
Những đoàn làm phim khác vẫn đang quay phim, cũng đã khóc ngất hết trong toilet cả rồi.
Không thể so sánh được, đúng là không cách nào sánh ngang được mà!
Ai biểu người ta có tiền chứ?
Ai biểu ông chủ của người ta đẹp trai chứ?
Họ cũng muốn ông chủ của họ khoe hình mà
Nhưng ai lại dám khoe chứ?
Chắc chắn sau khi khoe xong, sẽ bị chọi trứng gà lên mặt mất thôi/
Từng fan hâm mộ không ngừng bỏ phiếu, và còn tag trang web của bộ phim đó, nhiệt liệt yêu cầu tăng thêm đất diễn cho họ!
Những diễn viên chính trong phim sau khi nhìn thấy bộ ảnh tạo hình đều quỳ xuống thán phục, cầu xin tăng thêm đất diễn cho ông chủ của mình!
Bộ phim này có hot được hay không họ cũng đã không thèm quan tâm đến nữa rồi!
Có thể xuất hiện trong cùng một bộ phim với họ, thì mọi người đã có thể đi khoe khoang khắp nơi rồi.
Cho nên vốn dĩ những ông chủ chỉ diễn mấy cảnh thôi, nhưng sau đó lại bắt buộc phải diễn thêm mấy cảnh nữa.
Thẩm Thất bây giờ đã có thể hiểu được, khi Vu Chính đóng phim tại sao phải làm hai cảnh dạo đầu rồi.
Đến bây giờ cô vẫn còn nhớ, lúc vừa mới bắt đầu thì Lâm Triêu Anh mà Đổng Tuyền đảm nhận, thật sự vô cùng kinh diễm!
Dù cho sau này xuất hiện cảnh dạo đầu của Lý Mạc Sầu, nhưng vẫn không kinh diễm bằng của Lâm Triêu Anh.
Tóc của biên kịch đã bứt trụi hết một nữa rồi, cuối cùng cũng viết ra một đoạn dạo đầu dài khoảng ba tập.
Thật ra lúc đầu biên tập muốn viết tận mười tập, nhưng Thẩm Thất lại không đồng ý, nhất quyết không đồng ý, nên chỉ có thể rút gọn lại còn ba tập.
Dù như vậy, nhưng áp lực của Thẩm Thất vẫn rất lớn!
Cô ấy đâu phải học diễn kịch từ trước đâu!
Mỗi lần đều phải tìm vị trí của ống kính khiến cô vô cùng vất vả có biết không?
Sau đó chỉ một cảnh thôi mà phải quay lại suốt mấy lần, áp lực rất lớn có biết không?
Quay hết mấy ngày, cuối cùng cũng quay xong nội dung của ba tập đó!
Chỉ còn lại một cảnh quay cuối cùng mà thôi, nhưng cũng là cảnh quay cao trào nhất!
Cảnh này chính là cảnh lột tả hết tình cảm của nam nữ chính và nam phụ.
Là một chuyển biến của nữ chính trước khi hắc hóa.
Nữ chính vô tình phát hiện nam chính đã lừa dối cô, anh ấy ở bên cạnh cô, chỉ để cướp đoạt lá bùa Tỏa Hồn trên người cô mà thôi.
Nữ chính phát hiện cô đã yêu nhầm người, đúng lúc nam phụ đóng vai phản diện đến để chia rời tình cảm của nam chính và nữ chính, anh ta không ngừng nói xấu nam chính, khiến nữ chính hắc hóa trong cơn giận dữ tột độ.
Cảnh này đang nói về nam chính đến để giải thích cho nữ chính nghe, nhưng nữ chính vẫn không thèm nghe lời giải thích của nam chính, cứ cố chấp cho rằng nam chính bởi vì lá bùa Tỏa Hồn mới ở bên cạnh cô.
Đây là màn bộc phát hết tình cảm của nữ chính.
Cho nên, Thẩm Thất vì có thể diễn tốt được cảnh này, đã chuẩn bị rất lâu, hy vọng có thể diễn một lần là xong!
Thẩm Thất học thuộc hết tất cả lời thoại, tâm trạng cũng chuẩn bị đâu vào đó rồi, cô từ từ đi tới trước ống kính.
Cô mặc bộ trang phục màu trắng, kéo theo cây kiếm tàn tạ đi khập khễnh trên đường, cây kiếm trong tay cô bị cắm xuống đất một cách mạnh bạo, sau đó cô phun máu ra.
Máu tươi cứ chảy ướt hết ngực của cô ấy.
Việt Long Quân Thượng, anh tàn nhẫn lắm! Tử Nguyên Tiên Tử ta đã yêu nhầm người, đã tin tưởng lời nói của anh. Nhưng lại chưa từng nghĩ rằng, anh đã lừa dối tôi suốt mấy vạn năm!” Thẩm Thất ép mình nhớ về những quá trình bị hành hạ trong Thẩm Gia, đụng chạm đến nỗi đau của mình, khiến nước mắt cứ chảy xuống: “Việt Long Tôn Thượng, anh đã hài lòng chưa? Anh đã lấy đi lá bùa Tỏa Hồn của tôi rồi, đã hồi sinh người mà anh yêu thương nhất, bây giờ anh hài lòng rồi chứ gì?”
Woa, lại một ngụm máu nữa, phun tràn trên khắp nền tuyết, từng vũng máu đỏ tươi trên đất, trông khác đẹp lạ thường.
“Tử Nguyên, ta vốn đã từng nói với em, người mà hắn yêu luôn luôn không phải là em.” Phùng Mạn Luân mặc bộ trang phục màu đen từ từ đi ra, giơ tay ra cho Thẩm Thất: “Hãy trở về bên cạnh ta, trở về đi.”
Thẩm Thất xoay đầu nhìn Phùng Mạn Luân một cái: “Ma Quân, sao anh lại ở đây? Nói, có phải anh theo dõi tôi không?”
“Tử Nguyên, ta chỉ muốn cho em nhìn thấy sự thật mà thôi! Việt Long đã lừa dối em hơn vạn năm, đến bây giờ, em còn chưa nhìn rõ được sự thật ư?” Phùng Mạn Luân giơ tay lên nói: “Ngay đến em cũng nhìn thấy mà, hắn ta đã lấy đi lá bùa Tỏa Hồn của em. Chắc chắn hắn ta biết được, lá bùa đó là lá bùa bản mệnh của em, không có là bùa đó, thì tu hành của em sẽ tuột xuống ba phần! Nhưng hắn ta đã từng bận tâm đến chưa? Không hề! Hắn ta chỉ lo cứu người mà hắn ta quan tâm mà thôi, hoàn toàn không màng đến sống chết của em! Tử Nguyên, hãy trở về với ta, về Ma Vực cùng ta.”
Thẩm Thất chợt hoang mang nhìn Phùng Mạn Luân, nhìn thấy Phùng Mạn Luân đưa tay về phía cô, bèn từ từ đưa tay lên, từ từ đưa về phía anh ta.
Đúng lúc Thẩm Thất vừa mới đụng vào bàn tay của Phùng Mạn Luân, thì Hạ Nhật Ninh đột nhiên xuất hiện, la lớn: “Không được! Tử Nguyên, em hãy nghe anh giải thích!”
Bàn tay của Thẩm Thất, chợt khựng lại!
Hạ Nhật Ninh run rẩy nói: “Tử Nguyện, anh không biết...”
“Hắn đang lừa dối em! Hắn đương nhiên biết được bùa Tỏa Hồn là lá bùa bản mệnh của em!” Phùng Mạn Luân chợt ngắt ngang lời của Hạ Nhật Ninh: “Tử Nguyên, đừng nên bị hắn lừa dối nữa! Bây giờ hắn trở về tìm em, chỉ là muốn lừa gạt thêm nhiều thứ nữa từ em mà thôi! Trên người của em có thứ mà hắn ta cần! Tử Nguyên, hãy về Ma Vực cùng ta! Nơi đó sẽ không có sự phản bội, sẽ không có ai muốn lấy lá bùa Tỏa Hồn của em!”
Sắc mặt của Thẩm Thất chợt băng khoăn vô cùng.
Ống kính được kéo gần lại, đôi mắt của Thẩm Thất cứ run lên không dứt, cô thể hiện được rất xuất sắc cảnh vùng vẫy trong đau khổ trước ống kính.
Ngay đến đạo diễn cũng nhịn không được vui mừng, muốn hét toáng lên!
Cảnh này đúng là quá tuyệt!
Theo diễn tiến của kịch bản, Việt Long Quân Thượng không đưa ra được chứng cứ đầy đủ để chứng minh anh ta không phải vì bùa Tỏa Hồn, nên Tử Nguyên Tiên Tử mới hắc hóa trong cơn thịnh nộ.
Thẩm Thất khóc lóc thảm thiết theo kịch bản: “Nếu anh không đưa ra được chứng cứ, cũng không cách nào giải thích rõ về nguyên nhân anh đã tước đoạt bùa Tỏa Hồn của tôi, thì Việt Long, anh cảm thấy tôi sẽ còn tin tưởng anh sao? Tại sao anh lại còn trở về tìm tôi nữa? Là bởi vì một lá bùa Tỏa Hồn không đủ nên anh mới quay về tước đoạt thêm chân nguyên bản mệnh của tôi ư?”
Phùng Mạn Luân cứ châm dầu vào lửa ngay kế bên: “Đúng vậy, chỉ cần lấy được chân nguyên bản mệnh của em, thì hắn ta có thể mượn xác hồi sinh cho người mà hắn quan tâm rồi!”
“Thì ra là vậy!” Thẩm Thất nở một nụ cười đau thương: “Việt Long, tôi đã nhìn lầm anh rồi!”
Cây kiếm dài trong tay cô lướt qua một cái, trên mặt đất liền xuất hiện một vết hằn sâu thăm thẳm.
Thẩm Thất nghiến răng cho từng chữ nói: “Từ nay về sau, anh và tôi ân đoạn nghĩa tuyệt! Tử Nguyên tôi và anh, suốt kiếp này sẽ không bao giờ gặp lại nữa!”
Theo kịch bản, thì lúc này Thẩm Thất sẽ lựa chọn tự hủy chân nguyên, phong ấn ký ức của mình, rơi xuống trần gian.
Nhưng Thẩm Thất còn chưa kịp làm vậy, thì Hạ Nhật Ninh đã đột nhiên xông tới, ôm lấy Thẩm Thất, cúi đầu xuống hôn cô nồng nhiệt!
A...
Aa...
Kịch bản không hề viết như vậy mà!
Thẩm Thất chợt cứng đơ người ra trong phút chốc, sau đó mới phản ứng kịp!
Đồ chết tiệt! Hắn không diễn theo kịch bản, thì cô đã uổng hết công sức rồi, không phải sao?
Hạ Nhật Ninh bá đạo bỏ Thẩm Thất ra: “Em hãy thử đi! Em hãy thử dám rời xa anh đi! Thẩm Thất, anh nói cho em biết, suốt kiếp này, kiếp sau, kiếp sau nữa, em cũng đừng hòng rời khỏi anh!”
Những người chung quanh đều đột nhiên che mặt lại hết.
Hạ Tổng, anh nhập tâm quá rồi...
Thẩm Thất bực tức đá hắn một cái, vốn dĩ cô muốn mắng hắn, nhưng vừa ngước đầu thì đã nhìn thấy vết son môi trên khóe miệng của Hạ Nhật Ninh, đột nhiên chịu không nổi cười to lên.
Phùng Mạn Luân cũng rất bó tay khi đứng kế bên họ.
Hạ Nhật Ninh lúc này mới phát hiện, hắn đang đóng phim mà...
A... đây chính là tác hại của việc hắn không phải là diễn viên chuyên nghiệp!
Đạo diễn thở dài một tiếng: “Diễn lại một lần nữa đi!”
Thẩm Thất cảnh cáo Hạ Nhật Ninh: “Anh không được phép tùy tiện diễn theo ý mình nữa!”
Hạ Nhật Ninh có chút ngại ngùng cười lên.
Hắn thừa nhận, khi nhìn thấy Thẩm Thất nói câu đó, thì trái tim của hắn quả thật sắp bị né nát ra rồi.
Cảnh này phải quay lại, và phải quay suốt mười mấy lần, đến khi Thẩm Thất sắp nôn mửa ra, thì mới hoàn thành!
Không còn cách nào khác, chỉ cần diễn đến cảnh ấy, thì Hạ Nhật Ninh lại không chịu làm theo kịch bản!
Không phải tới cưỡng hôn cô, thì lại uy hiếp cô.
Nguyên một đoàn làm phim cũng phải bó tay!
Nhưng mà, may là cuối cùng đã diễn xong cảnh khó này rồi.
Sau đó, thì họ có thể nghỉ ngơi được rồi!
Danh Sách Chương: