Chương 1146
Cậu trở nên điên cuồng, trở nên thật đáng sợ.
Nguyện ý hy sinh tất cả để thay đổi càn khôn, vì chính mình đòi lại công bằng.
Rõ ràng cậu không thèm tranh giành cái gì, vì sao vẫn bị đẩy lên đầu ngọn sóng, trở thành vật hy sinh đáng thương như vậy?
Hiện tại, cậu không hề cảm thấy vui vẻ chút nào, trong lòng chất chứa đầy rẫy phẫn nộ và oán hận.
“Trúc Linh, thật ra tôi đã biết từ trước, tôi chỉ có thể làm người lương thiện hoặc là người xấu tội ác tày trời. Tôi không có con đường thứ ba”
Giọng nói của cậu có chút mờ mịt, chút mệt mỏi, nhưng càng nhiều khổ sở.
“Từ khi tôi bắt đầu có trí nhớ thì biết được người muốn hại tôi là anh trai tôi. Mặc dù có mẹ và anh hai hết mực che chở, nhưng tôi vẫn không có may mắn tránh thoát. Tôi muốn sống sót thì buộc phải tiếp nhận những thứ kiến thức không dành cho độ tuổi đó. Cuối cùng tôi cũng không phụ sự kỳ vọng của mẹ, tôi rất thông minh, có thể học một suy ba”
“Tô¡ thành thạo Internet, có nghiên cứu rất lớn với tài chính, nhưng chỉ có thể giấu dốt. Thời điểm đó chỉ có một mình tôi biết rõ có rất nhiều người đang bán mạng cho tôi, trừ khi tất cả bọn họ đều chết hết thì tôi mới có thể lộ diện trước mặt người khác. Tôi không muốn bọn họ chết nên tôi phải trở nên mạnh mẽ, đủ khả năng để bảo vệ bọn họ”
“Mẹ tôi bồi dưỡng tôi rất vui mừng, bà ấy cảm thấy tôi là thiên tài khó có được. Tâm tư của tôi thực chất rất sâu, tôi đã sớm đề phòng chu đáo, để lại cho mình một đường lui. Nhưng đường lui này tôi tình nguyện cả đời không cần dùng đến. Tôi mượn sức Phó Minh Nam, phát triển thế lực của bản thân, đương nhiên giấu cả bà chủ”
“Tôi dùng tất cả khả năng đối đãi với mọi người, tôi sẵn lòng đem tất cả tâm tư đề phòng đều giấu đi, tôi không muốn làm người xấu. Cho dù ngay từ đầu thế giới này không công bằng với tôi, Tôi không thích cô lừa gạt tôi, cũng không thích Lucia. Có lúc tôi thậm chí đã nghĩ, nếu tôi không được sinh ra trong cái gia đình này thì hạnh phúc biết bao.”
“Mỗi ngày tôi đều cố gắng khuyên mẹ lựa chọn anh hai, tôi không cần danh lợi, nhưng mẹ lại hung ác trách cứ tôi, măng tôi không có tiền đồ, không biết báo thâm cừu đại hận”
“Nhưng báo thù được thì thế nào? Thời điểm đó chúng tôi người không ra người quỷ không ra quỷ, chỉ vì sống sót mà vốn dĩ là đàn ông phải cải trang thành phụ nữ. Như vậy còn mặt mũi nào mà sống nữa?
Sở dĩ tôi chưa chết đi chỉ vì tôi yêu mẹ, yêu anh hai. Nhưng mẹ lại không chút nhân nhượng từng chút đẩy tôi vào đường cùng”
“Sau này xảy ra chuyện như vậy, tôi chỉ biết tôi phải đứng ở nơi cao.
nhất, khiến những người từng tổn thương tôi phải trả giá đắt. Sau đó, lúc anh hai chết đi đã khiến tôi hoàn toàn tỉnh ngộ. Có lẽ cho dù không có chuyện kia, tôi cũng không thể chạy thoát khỏi vận mệnh của mình được”
“Bọn họ đều là vật hy sinh của tôi, lúc bọn họ chết đã định tôi sẽ trở nên như bây giờ. Chuyện kia quả thật đả kích tôi rất nhiều, nhưng anh hai… cái chết của Josh mới là đòn trí mạng. Mục đích của mẹ chính là như vậy, để một đám bọn họ trở thành đệm lót cho tôi, trở thành đá kê chân của tôi, để cho tôi một bước lên mây, đứng ở nơi cao nhất quan sát hết thảy”
“Hiện tại tôi làm được rồi, nhưng mà rất cô độc, rất tịch mịch, cũng rất lạnh lẽo”
Cậu nhắm mắt lại.
Các bạn chọn truyen1. one đọc để ủng hộ team ra chương mới nhé!
Những lời này cậu đã nghẹn trong lòng rất lâu, hôm nay cuối cùng cũng có thể nói ra.
Cậu là người bị bạn bè xa lánh.
Hứa Trúc Linh nghe được lời nói của cậu, nước mắt không kiềm được tuôn trào.
Căn bản không phải là một việc hai việc kích thích cậu, cậu giống như một con lạc đà, tích lũy dân dần, đến cuối cùng bi chèn ép đến sụp đổ, không thể đứng lên nổi nữa.
Ngày tháng phải duy trì lương thiện quá khó khăn, không một ai trân trọng, vậy cậu phải làm người xấu xa nhất trên đời, để những kẻ đó tự mình nếm chút hậu quả.