Mục lục
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 991

 

“Phó Minh Nam, nhà họ Phó.”

 

Anh lẩm bẩm để nhớ kỹ, giọng nói gần như rít ra khỏi kế răng: “Đây chính là lí do mà ông ta muốn hủy diệt nhà họ Cố ư? Cướp mẹ của chúng con và còn có ý đồ cướp đi mạng sống của nhà chúng ta nữa. Nếu con đã biết thì chắc chắn con sẽ không để chuyện này tiếp tục xảy ra như thế được nữa. Bố có thể buông bỏ chuyện này, nhường vợ mình cho người khác nhưng con thì không làm được, con không thể nhường mẹ của con cho người khác được đâu.”

 

“Mọi chuyện cũng đã trôi qua được hơn hai mươi năm rồi…”

 

“Vậy thì sao ạ? Không phải người đó chính là mẹ con sao?” Cố Thành Trung gắn từng chữ một.

 

“Bố cho con địa chỉ của ông ta đi”

 

“Bố cũng không biết. Phó Minh Nam rất gian xảo, ông ta sẽ không tiết lộ đâu. Lần đó chúng ta chỉ đến nhà thờ thôi con”

 

“Được, vậy con tự tìm.” Cố Thành Trung nói xong thì xoay người rời đi trong chớp mắt mà không hề quay đầu lại dù chỉ một lần.

 

Anh trực tiếp tới tìm Thanh Viên để cậu ta có thể nhớ lại được chỗ ở trước kia của nhà mình. Nhưng cậu ta bị giam trong phòng tối quanh năm, chẳng bao giờ được nhìn thấy ánh sáng, chỉ có Phó Minh Tước đến thăm và mang cho cậu ta mấy món đồ kỳ lạ.

 

Dù là người bình thường bị giam trong một căn phòng như thế thì cũng sẽ hóa điên thôi.

 

Cậu ta chạy trốn được nhưng vẫn phải nhờ Phó Minh Tước giúp một tay.

 

Anh ta mắc nợ Hứa Trúc Linh quá nhiều và đồng thời cũng biết Cố Thành Trung cần một người để đối phó với Diên nên đó là lí do mà anh ta đưa Phó Thanh Viên ra ngoài.

 

Chuyện này đối với Phó Thanh Viên mà nói cũng là một lối thoát.

 

“Tôi… Tôi không biết, tôi chỉ biết xung quanh đó rất lộn xộn và bẩn thỉu thôi. Còn… còn có chổi, gậy gỗ và tủ quần áo bị bỏ hoang nữa…”

 

“Tôi không hỏi những thứ đó, tôi muốn một cái tên cụ thể, một vị trí địa lý xác định, cậu có hiểu không?” Cố Thành Trung có hơi bất lịch sự, vì khi nghe những lời thừa thãi đó của Thanh Viên thì tất cả sự kiên nhẫn của anh đều sụp đổ.

 

Hai bàn tay anh siết chặt lấy bả vai của Thanh Viên rồi ra sức mà lắc. Anh hận không thể cạy đầu của cậu ta ra để nhìn xem rốt cuộc thì cậu ta đang giả vờ điên làm cái gì.

 

 

Chẳng mấy chốc mà Cố Thành Trung đã khoanh vùng được một vài nơi. Trong số những nơi đó có ba chỗ là bệnh viện tâm thần và anh nghĩ chắc chắn nơi mà Phó Minh Nam ở phải là một nơi trong số những chỗ đó.

 

Anh yêu cầu Khương Anh Tùng điều tra tình hình xung quanh một chút để chắc chắn rằng không có chuyện gì xảy ra.

 

Anh không ăn không uống gì, bận rộn đến tận tối mịt nhưng vẫn không ngừng nghỉ. Hứa Trúc Linh không nhìn nổi bộ dạng này của anh nữa nên bưng cơm nước vào phòng cho anh. Thấy trên mặt anh tràn ngập vẻ mệt mỏi rồi nhưng vẫn gắng sức gõ máy tính thì cô cảm thấy vô cùng đau lòng.

 

“Chuyện này… Bố đã nói cho em biết về chuyện này rồi”

 

Cô hoàn toàn không ngờ răng mẹ chồng của mình vẫn còn khỏe mạnh.



Chương 992

 

Trông Cố Thành Trung có vẻ là người tuyệt tình và lạnh lùng nhưng thực ra anh lại là người có tình có nghĩa và sống rất tình cảm. Chỉ cần là người mà anh quan tâm thì chắc chắn anh sẽ dốc hết sức để bảo vệ người đó.

 

Anh ruột Cố Thiện Linh, người sinh thành và nuôi dưỡng anh là Cố Đình Sâm, người cùng anh vào sinh ra tử là Nguyên Doanh, còn có Cố Ngọc Vy, người không phải máu mủ ruột thịt nhưng anh vẫn coi trọng như vàng bạc châu báu.

 

Tất nhiên còn có người tay liền tay, sát một đời chính là Hứa Trúc Linh nữa.

 

Bây giờ biết được mẹ mình còn sống, dù đã nhiều năm không gặp nhưng anh vẫn còn nhớ kỹ khuôn mặt của mẹ mình.

 

Bà lúc nào cũng ưu sầu như thể đang lo lắng chuyện gì đó.

 

Hồi nhỏ chưa hiểu chuyện, anh cứ nghĩ rằng bà đang lo lắng rằng Cố Triệt sẽ tự làm hại mình nhưng nào ngờ bà đang lo lắng cho tuổi thọ của mình. Bà không muốn chết vì bà vẫn còn hai đứa con trai cần phải chăm sóc, thế nhưng sức khỏe của bà thì ngày càng suy yếu.

 

Cố Đình Sâm đưa họ đi, thứ nhất là vì đề phòng Cố Triệt muốn hại người, thứ hai là do Úy Như chủ động yêu cầu chuyện đó. Bà không muốn hai đứa con trai nhìn thấy dáng vẻ suy yếu và chết dần chết mòn từng ngày vì bệnh tật của mẹ.

 

Bây giờ Úy Như vẫn còn sống, thế nên chắc chắn Cố Thành Trung sẽ không bỏ qua chuyện này đâu. Không chỉ mình anh không đồng ý mà Cố Thiện Linh lại càng không đồng ý.

 

Anh đã nói chuyện này cho Cố Thiện Linh biết khiến anh ấy vừa kinh ngạc lại vừa vui mừng mãi không thôi.

 

Cố Thiện Linh lớn tuổi hơn anh nên tất nhiên là hình ảnh về mẹ cũng sẽ khắc sâu hơn rất nhiều lần. Mẹ là người dịu dàng, hòa nhã và hiền lành, dường như mẹ chính là người phụ nữ tốt nhất trên thế giới này.

 

Bố của họ có thể buông tay vợ của mình nhưng họ thì không thể buông bỏ mẹ của mình được.

 

Cố Thiện Linh ở London nên anh ấy có thể giúp Cố Thành Trung điều tra thông tin về ba bệnh viện đó, sau đó anh ấy lại liên tục gửi thông tin về cho anh.

 

Hứa Trúc Linh vừa mới nói xong thì Cố Thiện Linh gọi điện thoại tới. Anh ấy nói rằng có một bệnh viện đã đóng cửa nhưng vì hệ thống phòng ngự quá mạnh nên các hacker thông thường không thể xâm nhập vào được. Không còn gì để nói nữa, đó chắc chắn là bệnh viện mà Phó Minh Nam đã từng ở.

 

Sau khi cúp điện thoại, Cố Thành Trung mới phát hiện ra là Hứa Trúc Linh đã đi vào phòng từ lúc nào rồi.

 

Thức ăn vừa ra khỏi nồi mà đã nguội lạnh từ lâu.

 

Đây là lần đầu tiên mà Cố Thành Trung bỏ bê cô như thế, giống như cô không hề tồn tại trên đời vậy. Dù rất khó chị: nhưng cô cũng hiểu và thông cảm cho anh. Nếu cô bố mẹ của mình vẫn còn sống thì có khi cô còn rối bời và lúng túng hơn Cố Thành Trung rất nhiều lần ấy chứ.

 

Ít nhất thì bây giờ anh cũng rất rạch ròi, anh biết bản thân phải làm gì. Mà cô thì chỉ có thể hoảng hốt lo sợ không nghĩ được gì cả mà thôi.

 

Hứa Trúc Linh thấy anh nhìn mình thì nói: “Thức ăn cũng nguội cả rồi, để em đi hâm lại cho anh nhé. Nếu anh không muốn ăn thì để em nấu cho anh ít cháo, dù sao cũng phải lót dạ một chút…”

 

Cô chuẩn bị xoay người rời đi thì đột nhiên cổ tay bị anh năm lấy. Anh đặt khay cơm lên bàn một cách tùy tiện rồi ôm chặt cô vào lòng, khẽ nói lời xin lỗi.

 

Mỗi một từ anh nói đều ẩn chứa tình cảm nồng nàn và vô cùng sâu sắc.

 

“Không sao đâu anh, em hiểu mà. Em cũng rất quan tâm đến chuyện của mẹ. Nếu tìm được thì em đi cùng anh đến thăm mẹ được không?”

 

“Ừ, anh muốn nói cho mẹ biết là anh đã cưới được một cô con dâu giỏi giang, xinh đẹp ngần này này. Chắc chắn mẹ sẽ thích em”

 

“Vậy anh phải ngoan ngoãn ăn cơm nhé? Nếu không thì cô con dâu xinh đẹp, giỏi giang này sẽ trở mặt mà giận anh đấy”

 

“Bây giờ anh ăn ngay đây.”

 

Anh cũng không để tâm đến thức ăn đã nguội mà ăn luôn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
N
Nhudn23 Tháng mười, 2022 21:50
N
Nhudn23 Tháng mười, 2022 21:50
Q
Quynhi09 Tháng mười, 2022 18:17
P
Phung08 Tháng mười, 2022 22:03
P
Phung08 Tháng mười, 2022 22:03
1
BÌNH LUẬN FACEBOOK