Chương 2752
Cuối cùng, anh ta mở lời: “William, tôi biết anh đến rồi, đến đây cùng tôi uống thêm vài ly đi, tôi còn chưa say.”
“Lát nữa anh đến chỗ vương hậu nghỉ ngơi, uống say không tốt.”
“Sợ răng nếu không say, làm sao tôi có thể đối mặt với người mình không yêu và làm những chuyện yêu thương?”
“Cái này… thôi được rồi.”
William xuất quỷ nhập thân không biết từ đâu xuất hiện. Cả người giống như đêm đen, phiêu dật đi tới.
Sau khi xuất hiện, anh ta khách khí rót rượu mời nhà vua.
Anh ta từng là một ông trùm, chỉ cần anh ta ra lệnh thì vị trí này của Halley bất cứ lúc nào cũng có thể mất đi.
Anh ta cũng từng là một vị đế vương tài ba, chỉ vì em gái mà cam tâm từ bỏ tất cả.
“Không trách rượu uống không say, là do người thanh tỉnh”
William cầm ly rượu trầm mặc nói.
“Anh chính là một con quái vật không có tình cảm. Anh chưa từng yêu, vậy nên anh sẽ không biết cảm giác này như thế nào.”
“Tôi từng thấy em gái tôi yêu, nhưng cho đến khi kết hôn, thì…”
“Có thể thấy rằng, tình yêu chính là liều thuốè độc, không có gì tốt đẹp.”
“Vậy Cố Thành Trung và Hứa trúc Linh, Diên và Lê Sa là gì?”
“Chuyện này… không giống nhau.”
William coi thường bác bỏ.
Harley cười, quả thực rất khó để giao tiếp với một tên ngốc không có tình cảm: “Anh cũng không còn trẻ nữa.
Nên đi tìm một cô gái tính chuyện yêu đương đi. Bằng không thì bây giờ tôi chẳng khác gì đàn gảy tai trâu. Anh có biết hay không, có rất nhiều người có thể ở cùng nhau… thế nhưng có người không thể ở cùng nhau. Lại có người tự mình đơn phương?”
William nghe xong khẽ lắc đầu: “Nhìn thấy anh đau khổ vậy, tôi không cần đụng đến chuyện yêu đương. Cũng không phải là không thể sống nếu thiếu ..”
“Quên đi, cùng anh uống rượu chính là một loại cực hình.”
Halley nhìn anh ta đầy giận dữ, bất lực uống ba ly rượu đầy. Lúc này mới bắt đầu cảm thấy chóng mặt, say rượu.
“Tôi… tôi vê phòng ngủ, tranh thủ sớm một chút… sinh một nhóc tì mũm mm, gả con gái cho cậu ấy.”
Anh ta quay người rời đi, bước chân có chút vô lực, bây giờ men rượu đã ngấm vào người.
William nhìn anh ta rời đi, gói hết rượu ngon lại rời khỏi phòng.
Anh ta thích uống rượu một mình, không ai quấy rây.
Người khác có thể thấy cô độc không thú vị, nhưng anh ta lại thích cảm giác yên tĩnh một mình.
Anh ta tự hỏi, vì cái gì Diên có thể vì một người không cùng huyết thống mà từ bỏ tất cả.
Anh ta cũng không hiểu, cớ gì Cố Thành Trung vì Hứa Trúc Linh mà sinh tử không màng.
Anh ta năm nay ba mươi tuổi, đời này còn có thể được cứu vãng sao?