Chương 2482
Nhưng một khi nhắc đến Hứa Trúc Linh, Cố Thành Trung lập tức sốt sắng lên, nhưng ngày xuân gió mát đến thay ngày đông khắc nghiệt.
“Vợ của tôi ở nhà ấy, lát nữa tôi sẽ mua đồ ăn cho cô ấy.”
“Tình cảm của chúng tôi tốt lắm, mấy lời đồn bên ngoài là giả đó.”
“Tôi là một kẻ cuồng vợ, tôi không thấy có gì xấu.”
Mọi người đều biết, Cố Thành Trung đã có vợ.
Mọi người đều biết, Cố Thành Trung chiều vợ vô cùng.
Mọi người đều biết, Cố Thành Trung chỉ yêu một người trong cuộc đời này.
Lúc này bỗng nhiên cô mới suy nghĩ cẩn thận, con cái là kết tinh tình yêu của hai người, là sự ràng buộc kéo hôn nhân trở thành gia đình.
Có con rồi, gia đình này mới có thể trở nên đầy đủ, những không thể quên đi dáng vẻ thuở đầu hai người ở bên nhau.
Qua quýt nhu cầu của chồng vì con cái, cũng là chuyện rất buồn cười.
Rất nhiều lúc, vợ cảm thấy chồng không hiểu được mình, biến thành một bà cô tròn chức trách, trông nom con cái chăm sóc cha mẹ chồng, mệt sắp chết, kết quả lại không thể có được sự cảm thông và bỏ qua của chồng.
Không thể nói là người vợ sai, cũng không thể nói là người sai một trăm phần trăm.
Có lẽ rằng, ngay cả người vợ cũng đã quên, dáng vẻ vốn có của chính mình.
Cô là người phụ nữ đã kết hôn, cùng là người làm mẹ.
Nhưng, cô cũng là vợ của Cố Thành Trung.
Điều Cố Thành Trung muốn cũng không phải là vây quay mấy đứa nhỏ mỗi ngày, mà là người vợ đã bỏ qua chồng mình.
“Cố Thành Trung…”
Cô đọc tên anh, bưng ly rượu lên.
Cô bỗng nhiên trở nên nghiêm túc, làm cho sắc mặt của Cố Thành Trung đông lại, lập tức trở nên căng thẳng.
“Sao vậy?”
“Em… lần đầu làm vợ, làm mẹ, được người khác yêu thương. Có rất nhiều chuyện là làm lần đầu, nhưng nói không hiểu lắm, vẫn mong anh cảm thông nhiều hơn.”
Cô bưng ly rượu lên. Cố Thành Trung nghe vậy, khóe môi cong lên cười, nói: “Anh cũng là lần đầu tiên làm chồng, làm cha, dành hết tất cả để yêu thương người khác. Tuy anh làm lần đầu, nhưng anh trải đời nhiều hơn vợ anh mười năm. Anh biết điều cơ bản nhất, anh là một thằng đàn ông, anh phải nghe lời người phụ nữ của anh, yêu thương cô ấy, cưng chìu cô ấy, mãi mãi đặt cô ấy ở vị trí số một.”
“Cô ấy là động lực để anh phấn đấu bước về phía trước, cũng là áo giáp ủng hộ vững chắc của anh.”
“Em không hiểu, không sao cả, anh cũng có rất nhiều chỗ làm không tốt.
Nhưng chỉ cần sau này, chúng ta vẫn ở bên nhau, tay trong tay sánh vao cùng nhau tiếp tục bước tới là được.”
“Anh không dám mong cầu kiếp sau, chỉ cần kiếp này, bên em đến đầu bạc răng long.” Anh cười khẽ: “Nhưng nếu có kiếp sau, anh cũng sẽ không tặng em cho người khác, nhất định sẽ tìm được em, ở bên em.”
“Cố Thành Trung, lấy được anh là may mắn ba đời của em.”
“Hứa Trúc Linh, cười được em cả đời không hối hận.”