Chương 3177
Mẹ Thích có chút lo lắng, khó hiểu hỏi.
Bọn họ biết dùng biện pháp nào được chứ, đối phó nhà họ Cố chắc chắn là chuyện lấy trứng chọi đá.
“Bố mẹ không cần phải xen vào đâu, con tự có cách của mình…” Thích Uyển Nhi tránh khỏi tay mẹ mình, nghiêng ngả lảo đảo đi ra ngoài.
Mẹ Thích muốn đi theo, nhưng lại bị bố Thích ngăn cản.
“Để nó đi đi, bây giờ tôi nhìn thấy mặt nó là lại khó chịu, thật sự là đồ không biết cố gắng, nhìn đứa con bà nuôi đi, đúng là tức chết tôi mà. Không được đuổi theo nữa, tôi đói bụng, đi nấu cơm cho tôi nhanh!”
Bố Thích hung tợn ra lệnh, thái độ trước sau quả thực giống như hai người khác nhau.
Cố Niệm Noãn cảm thấy hôm xảy ra quá nhiều chuyện, làm cô cũng có chút hoảng hốt.
Đầu tiên là Cố Hy hiểu lâm mình mang thai, sau đó lại tưởng đứa bé này có lai lịch không rõ ràng, thậm chí còn tuyên bố muốn cưới mình.
Hơn nữa cô còn biết Thích Uyển Nhi căn bản không hề mang thai! Cố Hy đã đến nói rõ ràng vố Thích Uyển Nhi rồi, đến bây giờ vẫn không trở về, cả người cô gần như đang rất suy sụp.
Có phải cô đang năm mơ không, †rong mộng mà cũng làm loạn lớn như vậy, cũng nên tỉnh lại rồi.
Cô nhéo lấy tay mình thì đau đến nhe răng trợn mắt, không phải mơ…
Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến giọng nói quen thuộc.
“Niệm Noãn, em tỉnh rồi sao?”
Anh thấy phía kẹt cửa phía không có ánh đèn chiếu ra, nên cho rằng cô đang nghỉ ngơi.
Lúc này cô đến thở mạnh cũng không dám, rõ ràng đang rất muốn giải thích với Cố Hy, nhưng thấy anh thật sự đã trở lại, thì lại không dám mở cửa đi ra ngoài.
Cô không nói gì, Cố Hy thử câm tay nắm cửa vặn vặn của, lúc này mới phát hiện cửa phòng không hề khóa trái.
Anh đẩy cửa đi vào, cô lập tức giả bộ ngủ, nhắm mắt lại không hề nhúc nhích.
Sau khi đi vào, anh dịu dàng đắp chăn lại cho cô, sợ cô bị lạnh.
“Đã mang thai rồi, sao còn bật điêu hòa xuống thấp như vậy, em cũng không có kế hoạch gì cho bản thân thật à, lỡ như xảy ra chuyện gì xấu thì phải làm sao đây?”
Giọng nói của anh dịu dàng hơn bao giờ hết, chuyện này khiến cô có chút hoảng hốt, người này thật là Cố Hy sao?
Hay anh bị người khác bám vào rồi?
Anh bật nhiệt độ điều cao lên cao một chút, sau đó dọn dẹp sạch sẽ những quyển sách đang để lung tung trên bàn, cuối cùng dọn mấy đồ ăn vặt chất đống trên đó.
Làm xong hết anh mới ngồi xuống mép giường, bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô.
“Đừng sợ, nếu Ôn Thiên Ân không dám chịu trách nhiệm, vậy anh sẽ làm, chỉ cần sau này em có thể sống tốt là được. Nếu em không chê anh không bằng anh Thiên Ân, vậy anh sẽ nguyện ý cưới em.”
“Niệm Noãn, anh sẽ bảo vệ em thật tốt, cả đời này đều chỉ bảo vệ em.”
Sau khi cô nghe thấy những lời thật lòng chân tình của anh, trái tim như mềm nhũn ra, ngập tràn rung động.
Anh nói thật phải không?
Anh nguyện ý cưới mình, cũng sẽ không chê đứa nhỏ này hả?
Nhưng vì sao lại thế?
Lúc trước anh còn từ chối tình cảm của mình mà, vì sao bây giờ lại gật đầu nhanh thế?