Chương 761: Anh em trong ngoài bất nhất
Hứa Trúc Linh nghỉ ngơi vài ngày, sau đó lại bắt đầu vui vẻ hoạt bát.
Ngày tháng cứ thế trôi qua, thời gian dường như không vội vã, mọi thứ và mọi người xung quanh ngày nào cũng như vậy.
Nhưng lúc thời gian không để ý, lặng lẽ thay đổi đi rất nhiều.
Mùa đông ở London đến rồi, tuy răng không lạnh quá nhưng vẫn cảm thấy được thời tiết se se lạnh.
Kể từ đám cưới vào tháng chín, vẫn ở lại đây gần tháng mười hai rồi.
Lần đầu tiên cô ở một nơi khác lâu như vậy Trong khoảng thời gian này cũng đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Bạch Minh Châu mất tích vào tháng năm, đến bây giờ vẫn không có tin tức gì Cố Thiện Linh đã lấy lại được thân phận của mình, đồng thời ở cùng với .Josh.
Chị Thanh Hoàn đem Cố Cố rời đi, đi đến một đất nước khác Diên..
Diên càng ngày càng trở nên xa lạ, kể từ sau sự việc đó, tính tình cậu ấy thay đổi rõ rệt, cả người trở nên lạnh lùng và tàn nhẫn.
Lúc đầu cậu ấy giúp Josh quản lý công ty nhỏ và doanh nghiệp nhỏ, và theo thời gian, cậu ấy đã chiếm một nửa.
Ban đầu nhiều người không mấy xem trọng cậu ấy, kết quả của việc đánh giá thấp đối phương là công ty phá sản, hơn chục người buộc phải nhảy lầu Mánh khoé thủ đoạn của cậu ấy làm cho người ta nghe xong liền mất hồn mất vía, báo chí đưa tin hàng ngày.
Cuộc chiến khốc liệt giữa Lance và .Josh tiêu tốn rất nhiều tài chính và vật lực để tranh giành các dự án và không ngừng gây quỹ.
Lúc sắp không nuốt được nữa, Lance mới đột nhiên ý thức được kẻ thù thực sự của mình chính là Josh.
Josh có sự giúp đỡ của tập đoàn Cố Linh, liên tục trì hoãn việc tiêu thụ. Đợi lúc Diên vùng lên, anh ta coi như là ý thức được nhưng cũng lực bất tòng tâm Anh ta bên này chiến đấu một mình, nhưng bên kia lại có ba người.
Tài sản của anh ta khổng lồ, cũng không đấu lại ba người họ bắt tay nhau.
Anh ta đã hơn một lần tiến cung, muốn tìm Charles giúp đỡ, hai nhà bây giờ đã là thông gia, anh ta cũng nên ra tay giúp đỡ.
Nhưng Charles lại ba lần bốn lượt từ chối gặp anh ta với lý do anh ta không khỏe.
Nhưng anh ta vẫn đến gặp các bộ trưởng trong nội các, ban hành luật và quy định, và xuất hiện trên các phương tiện truyền thông.
Anh ta không gặp được Charles, vì vậy chỉ có thể đến gặp Lucia và kêu cô ta thỉ thủ bên tai Charles.
Lucia dễ dàng đồng ý, nhưng không để tâm đến lời nói của anh ta.
Sau khi hứa hẹn, đồng ý xong chẳng có tác dụng gì.
Anh ta liên tục thúc giục, nhưng vẫn đều không có tiến triển.
Bây giờ, đã là lần thứ năm anh ta vào cung.
Văn là luận điệu cũ nhai đi nhai lại.
“Em gái, em rốt cuộc là đang làm gì vậy?
Em vẫn chưa tìm Charles cầu xin thương tình, quyền thừa kế của anh trai em đang gặp nguy hiểm!”
“Em biết, em đã nói với vương thượng rồi, nhưng vương thượng đang bận việc chính phủ và sức khoẻ cũng không ổn. Mọi việc cũng phải từ từ”
Lucia nhàn nhã uống trà, mỗi đều là sự cao quý của Vương Phi.
Nhìn thấy thái độ không quan tâm của cô ta, Lance đột nhiên nổi giận và trực tiếp hất đổ tách trà của cô ta.
Nước trà rơi xuống quần áo khiến cô ta hung hăng nhíu mày, lập tức đứng dậy.
Những lính canh xung quanh ngay lập tức rút kiếm hướng về phía anh ta.
“To gan, anh dám đả kích Vương phil”
“Tôi dạy dỗ em gái của tôi, có chuyện gì sao? Các người muốn đem tôi đi hành quyết sao? Các người dám không?” Lance hung ác nhìn qua.
Hoàng thất cũng e sợ Kettering, dù sao cũng không thể kết thù Lance là con trai cả, một ngày chưa rớt đài thì chưa đụng vào được.
“Vương Phi, nô tỳ đưa người đi thay quần áo?”
Người hầu cung kính nói.
Ly trà kia rất nóng, nước đọng nằm trên làn da mỏng manh và mềm mại của vương phi.
Lucia đã bớt đau lại, cố nhịn, lau những giọt nước trên người, xua tay nói: “Các người đi xuống đi, tôi cùng anh trai nói vài câu. Chỉ là một chén trà, sẽ không có vấn đề gì”
Lance nghe đến đây, cơn giận của anh ta đã giảm bớt và sắc mặt của anh ta bình tĩnh lại một chút.
Xem như cô ta thức thời, vẫn còn sợ bản thân anh ta, bị anh ta làm phỏng, cho dù được xếp vào hàng vương phi, cô ta cũng không dám đặt điều bậy bạ.
Sau khi các cung nữ lui hết, trong vườn hoa chỉ còn lại hai người.
Lucia đứng dậy, rót trà cho anh ta và mang nó qua, thái độ hơi khiêm tốn.
“Không cần phụ lòng, bây giờ gả vào cung, tôi muốn sai bảo cô cũng không được. Làm sao dám phiền vương phi mang trà nước cho tôi?”
“Anh trai, tại sao anh không tin em?
Charles thực sự không giúp được gì cho anh.
Không nói đến lý do, chỉ nói về triều đình. Anh cũng biết rằng các thành viên của hoàng gia không thể liên lạc chặt chế với các ngoại thần.
Charles ban ngày ban mặt dám giúp anh, Hoàng tử Halley chưa đi tới mảnh đất được phong tặng, anh †a có thể kìm chế sao?”
“Hơn nữa anh đã quên Vương hậu sao?
‘Vương hậu đứng về phía Halley, hướng về phu nhân. Charles muốn giúp anh cũng lực bất tòng tâm, còn có năng lực huy động ngân khố.
Em vì anh mà tích góp tiền ở mọi nơi. Em đã mời người nhà của các quan to tới đây tổ chức tiệc trà. Nói là để tổ chức quỹ từ thiện. “
“Có em dẫn đầu, bọn họ nhất định sẽ phóng khoáng chỉ tiền, muốn em ở đây thể hiện. Em sẽ cho anh tiền, nhưng vấn đề chỉ là một sớm một chiều. Em giúp gia đình mẹ đẻ, còn người ngoài sẽ không nói gì. Đợi anh trai thắng rồi. Sau đó đem tiền lấp vào quỹ từ thiện, cứ theo như vậy mà làm, một mũi tên trúng hai con nhạn”
“Cô cho rằng lời này có thế lừa gạt tôi sao? Cô biết tôi cần gấp một số tiền lớn, nhưng cô lại ở đây kéo kéo. Nếu cô muốn làm gì đó cho tôi thì tiệc trà này sớm đã bắt đầu rồi, tại sao đến bây giờ vẫn chưa có tin tức?”
Charles giận dữ nói.
“Nếu em tổ chức nó vào thời điểm khó khăn nhất, chắc chắn sẽ khiến mọi người đàm tiếu. Em không chỉ là em gái của anh, mà còn là vương phi. Nếu em bị buộc tội, anh cũng không muốn nhìn thấy như vậy, đúng không?”
Lời này vừa nói ra, Lance có những điều suy nghĩ sâu xa.
Anh ta luôn cảm thấy Lucia có ý đồ xấu, nhưng bây giờ lại ăn nói cẩn thận, cơ bản cũng không tìm ra kẽ hở nào.
Thay vào đó, cô ta thể hiện sự tận tâm của mình và một lòng vì anh ta mà bày mưu tính kế.
Anh ta nhìn Lucia thật lâu và cẩn thận đánh giá.
Mà khuôn mặt chân thành của cô ta, nhìn cũng không ra có điều gì khác thường.
“Được rồi, anh tin tưởng em một lần nữa, ba ngày sau anh sẽ lại đến tìm em. Nếu như không có thì anh sẽ không khách sáo đâu.
Anh có thể mai mối cho em và biến em thành vương phi, thì anh cũng có cách khiến cho em không còn gì nữa! “
“Em biết, em sẽ không quên răng anh trai em đã hỗ trợ em trong những năm qua và cho em bộ dạng như bây giờ. Dù có chết đi nữa…em cũng sẽ không quên lòng tốt của anh đối với em.”
Trên mặt cô †a tươi cười như gió xuân, nhưng trong lòng lại ảm đạm.
Tay giấu chặt những thất bại, hung hăng nắm thành quyền, móng tay hẳn sâu vào da thịt.
“Em hiểu được là tốt rồi, không sao đâu, anh có chuyện phải làm, anh về trước đây”
“Anh không uống trà nữa sao?”
“không uống nữa, vết thương của em có sao không?
“Không sao đâu, không có gì đâu”
“Ừ, hãy chăm sóc bản thân thật tốt và thuyết phục Vương thượng Charles nhiều hơn”
Anh ta đơn giản dặn dò rồi quay người rời đi Anh ta vừa đi khỏi, sắc mặt của Lucia liền thay đổi.
Cô ta trực tiếp ném cái ly xuống đất, hung hăng nheo mắt, hung ác nói.
“Muốn tôi chết sao? Tôi thật muốn xem ai sẽ chết trước. Lance Kettering, tôi muốn anh chết không được tử tế!”
Cô ta đi thay quần áo, ngực bỏng đỏ một mảng, đang bôi thuốc mỡ.
Cánh cửa phòng mở ra, và chỉ có Charles mới không cần báo cáo mà có thể bước vào.
Anh ta từ phía sau ôm lấy cơ thể trân truồng và duyên dáng của cô ta, nhẹ nhàng ấn bàn tay to lên vết thương của cô ta, bôi thuốc cho cô ta.
Anh ta ghé vào tai cô trìu mến nay vương phi đã giúp anh chịu uất ức rồi”