Chương 3173
Cố Hy muốn cưới cô, vậy Thích Uyển Nhi phải làm sao đây, anh đang nói đùa sao?
“Em sinh đứa bé này ra đi, chúng ta cùng nhau nuôi, anh nhất định sẽ xem nó như mình sinh ra.”
“Không… Không phải, không phải anh và Thích Uyển Nhi đã có con sao?”
“GÌ cơ?”
Lần này đến lượt Cố Hy nhíu chặt mày.
“Cô nói với em hai người có con mà, còn định bố tháng sau sẽ nói chuyện với bố mẹ. Chẳng lẽ… Không phải sao?”
“Cô ta mang thai sao?” ị Sắc mặt Cố Hy lập tức vô cùng khó coi, anh ngăn trở cô ta nói hươu nói vượn trước mặt mình, nhưng lại không nghĩ chuyện cô ta sẽ lừa gạt Cố Niệm Noãn thế này.
Tính cách cô rất đơn thuần, tất nhiên sẽ không nghỉ ngờ cô ta.
Đáng chết, người phụ nữ kia rốt cuộc muốn làm chuyện quỷ gì thế?
“Anh và cô ta trước giờ vẫn trong sạch, chưa bao giờ cùng chung chăn gối hay tiếp xúc da thịt cả, đứa bé ở đâu ra?”
“Gì cơ? Anh đang lừa em sao?”
Cô giống như đang nghe được chuyện gì đó vô cùng động trời, khiếp sợ đến mức suýt nữa rơi cả cằm.
“Chuyện này sau này anh sẽ từ từ nói với em, em cứ dưỡng thai thật tốt trước đã, đợi tối bố mẹ trở về, anh sẽ nói cho bọn họ đúng sự thật. Em cứ ở nhà trước đã, anh sẽ đi giải thích rõ ràng với Thích Uyển Nhi, nếu cô ta cứ tiếp tục lừa bịp lung tung nữa thì đừng trách anh không khách sáo.”
Nói xong, Cố Hy lại rời khỏi nhà họ Cố lần nữa, cả người Cố Niệm Noãn lúc này như lọt vào trong sương mù.
Thích Uyển Nhi không mang thai sao?
Vậy vì sao cô ta lại lừa cô?
Trong khoảng thời gian này, cô ta rõ ràng giả vờ rất giống, thật sự giống như đang mang thai, cơ thể cũng nặng nề hơn rất nhiều.
Mang thai căn bản không phải là trò đùa, sao cô ta có thể tùy tiện nói ra như vậy?
Cô cứ do dự luôn mãi, sau đó quyết định gọi điện thoại cho Thích Uyển Nhi.
“Niệm Noãn, có chuyện sao vậy?”
“Mình nhớ đứa cháu trai bé bỏng quá nên mới gọi điện cho cậu.”
“Đứa bé còn nhỏ, cũng chưa thành hình mà, sao cậu biết là cháu trai chứ.”
Thích Uyển Nhi nói dối vô cùng thuận miệng.
“Uyển Nhi, chúng ta biết nhau bao nhiêu năm rồi?”
“Từ cấp ba đã là bạn cùng lớp, sau đó lên đại học rồi tốt nghiệp, cũng được bảy năm rồi mà, sao lại như thế?”
“Bảy năm… hóa ra chúng ta quen nhau đã lâu vậy rồi, mình còn nhớ chúng ta trở thành bạn thân là vì lân đó lúc về nhà mình gặp phải lưu manh, là cậu dũng cảm đứng ra cứu mình. Từ đó về sau, mình không hề giấu cậu điều gì cả, chuyện gì cũng nói ra không nửa lời giấu giếm. Cậu và Cố Hy quen nhau cũng là do mình giới thiệu.”
“Cậu nói cậu yêu thâm một đàn anh cùng trường, sau khi cậu và Cố Hy gặp nhau thì mình mới biết được, người cậu luôn thích kia chính là anh mình.”
“Đúng vậy, sao lại đột nhiên nhắc tới chuyện hồi đó làm gì thế?”
“Mình đang nghĩ, giữa chúng ta có chuyện gì hiểu lâm không? Mình cảm giác hình như mình không lừa gạt gì cậu cả… Không… Có một bí mật nhỏ giấu cậu, nhưng mình chưa bao giờ muốn làm tổn thương cậu. Nhưng, Uyển Nhi, cậu lừa dối mình rồi sao?” Cô gần từng chữ một hỏi.