Mục lục
Rể Quý Trời Cho
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1157: CẬU DÁM ĐÁNH TÔI?

Mà Lâm Thanh Diện cũng không có ý muốn để ý đến hai người này, anh trực tiếp đi về phía tảng đá đó.

“La Gia Hào, anh không sao đó chứ?”

Trên mặt của Đỗ San San tràn đầy vẻ khẩn trương mà hỏi thăm.

“Anh không sao đâu, cái thằng nhóc này có mấy phần công phu, nhưng mà em không cần phải lo lắng cho anh, anh quên hết tất cả các bảo vệ ở trong đây mà, thằng nhóc đó chờ đó cho anh, anh tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu”

Lúc này cả người La Gia Hào tức giận đến nỗi sắp nổ tung, dù sao thì anh ta cũng đã bị mất hết mặt mũi ở trước mặt của Đỗ San San rồi, anh ta tuyệt đối phải hung hăng giáo huấn thằng nhóc này một phen.

Anh ta khó khăn bò dậy từ dưới đất, đi đến phía bảo vệ với Đỗ San San.

Mà lúc này Lâm Thanh Diện căn bản cũng không đặt những người này vào trong mắt, trực tiếp đi đến trước quầy hàng của người buôn bán.

Lúc này đã có người đàn ông cầm tảng đá kia lên, nhìn tảng đá đó mấy lần, sau đó mới mở miệng nói.

“Tảng đá này của ông bao nhiêu tiền?”

Mà người buôn bán vừa nghe thấy lời của người đàn ông này, lập tức ngơ ngẩn cả người, ông ta căn bản cũng không ngờ.

đến là có người đến quầy hàng của ông ta, thế mà lại hỏi giá cả của một tảng đá.

“Không phải, đây chỉ là một tảng đá tôi nhặt ven đường mà thôi, tại sao ông lại muốn mua nó?”

Trên mặt của người bán hàng tràn đầy vẻ nghi hoặc.

“Không có gì hết, tôi là một nhà điêu khắc, tôi nhìn thấy dáng vẻ của tảng đá này không tệ, thích hợp dùng để điêu khắc đồ vật, cho nên tôi mới muốn mua nó, ông tùy tiện đưa ra một cái giá đi”

Trên mặt của người đàn ông này tràn đầy ý cười, giờ phút này nghe cuộc đối thoại của hai người bọn họ, Lâm Thanh Diện căn bản không thể xác định được người đàn ông này có phải là vì điêu khắc mới mua tảng đá này thật hay là không.

Nhưng mà cho dù như thế nào, anh cũng không thể chấp tay nhường tảng đá đó cho người khác, anh trực tiếp mở miệng nói.

“Tôi cũng cảm thấy là hình dạng của tảng đá đó không tầm thường, tôi cũng muốn nó”

Mà người bán hàng nghe thấy lời nói này, ông ta liền quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, lúc nhìn thấy Lâm Thanh Diện mặc trên người quần áo rẻ tiền, ông ta nhíu mày lại.

Rốt cuộc chuyện này là như thế nào vậy? Tại sao cùng một lúc lại có hai người muốn mua tảng đá không đáng tiền của ông †a, chẳng lẽ là tảng đá này có chỗ nào đặc biệt?

Nhưng mà cho dù ông ta có nhìn như thế nào, ông ta cũng hoàn toàn không nhìn ra được tảng đá đó có chỗ nào kỳ lạ.

Người đàn ông đang cầm tảng đá nghe thấy lời nói này, lập tức nhìn về phía của Lâm Thanh Diện, trong giọng nói mang theo từng tia lửa giận.

“Chẳng lẽ là người anh em này lại muốn giành đồ với tôi à? Tôi mua là để điêu khắc, cậu muốn mua để làm cái gì?”

Nghe thấy lời nói này, Lâm Thanh Diện lập tức nở nụ cười đầy mặt, lên tiếng nói.

“Thật sự xin lỗi, tôi cũng là một nhà điêu khắc, tôi cũng muốn dùng nó để điêu khắc ra một chút đồ “Nghe cũng thú vị đấy chứ, chẳng lẽ là cậu còn muốn cạnh tranh với tôi nữa, nhìn bộ quần áo cậu bận đi, chắc là cậu cũng không có bao nhiêu tiền đâu, chẳng lẽ là đúng lúc cậu vừa mới chuyển gạch xong thuận tiện đến đây để đi một vòng?”

“Tôi khuyên cậu tốt nhất đừng có tranh giành với tôi, cậu cũng không chịu đi xung quanh để hỏi thử xem xem có ai mà không biết tôi ai, không biết tôi là Hộ Gia Thành”

Trên mặt của người đàn ông tràn đầy vẻ kiêu ngạo.

*Ð, chẳng lẽ ông chính là đại sư Hộ Gia Thành đó à, trước kia tôi đã gặp qua rất nhiều tác phẩm điêu khắc của ông rồi, những thứ đó quả thật chính là siêu phàm”

Lúc mà người bán hàng nghe thấy lời nói này, trong ánh mắt và trên mặt tràn đầy vẻ cung kính.

“Ha ha, đó chỉ là những đồ vật mà tôi tiện tay làm mà thôi Giờ phút này nghe thấy lời nịnh nọt của người bán hàng, trên mặt của Hộ Gia Thành tràn đầy vẻ xem thường, ông ta nhìn thấy Lâm Thanh Diện chẳng qua chỉ là một tên nghèo hèn chính cống mà thôi, còn có thể đến đây gặp vận may gì.

Thế mà lại muốn tranh giành đồ vật mà ông ta đã nhìn trúng, đây quả thật giống như là người si nói mộng, mà giờ phút này nghe thấy lời nói của Hộ Gia Thành, rốt cuộc Lâm Thanh Diện cũng thở dài một hơi.

Hóa ra là không phải nhìn thấy tảng đá kia đặc biệt, mà là thật sự muốn dùng nó để điêu khắc đồ vật, vậy thì trong lòng của mình cũng không cần phải kiêng ky.

Cho dù đối phương dùng nó không phải là để điều khắc, mà Lâm Thanh Diện cũng sẽ không thấy sợ hãi, đối với anh mà nói tiền cũng chỉ là một con số mà thôi, chính là một đống giấy vụn.

“Đúng là tôi đã nghe qua tên của ông, nhưng mà nếu như thật sự muốn mua đồ vật, cho đến bây giờ đều là ai ra giá cao thì người đó có thể có được nó. Ông chủ này, ông nói lời tôi nói có đúng không?”

Trên mặt của Lâm Thanh Diện tràn đầy ý cười nhìn về phía người bán hàng.

“Đúng là như vậy, thầy Hộ Gia Thành, dựa vào địa vị của ông, tôi có thể tùy tiện đưa ra một con số, chỉ cần là thăng nhóc này mua không nổi thì ông đã có thể mua tảng đá kia là được rồi”

Người bán hàng nghe thấy lời nói này của Lâm Thanh Diện, trong nháy mắt trong lòng tràn đầy hưng phấn.

Mặc dù là ông ta xem thường Lâm Thanh Diện trước mắt, nhưng mà ít nhất là hiện tại Lâm Thanh Diện đứng ở đây, ông ta cố tình nâng giá lên với Hộ Gia Thành.

“Được rồi, vậy thì cứ tùy tiện nói một cái giá đi, chỉ cần cái giá ông đưa ra không phải là không phù hợp với lẽ thường thì tôi sẽ lập tức đưa tiền mặt cho ông”

Hộ Gia Thành nghe thấy lời nói này thì gương mặt tràn đầy ý cười.

“Nếu đã nói như vậy, thế thì mười tám triệu đi, ông có thể chấp nhận không?”

Người bán hàng vừa mới mở miệng thì chính là mười tám triệu, đương nhiên là bản thân của ông ta cũng hiểu rằng ông ta đang nâng giá tiền, dù sao thì ông ta thấy đây chẳng qua chỉ là một tảng đá bình thường mà thôi.

Mà về phần Lâm Thanh Diện, từ đầu đến đuôi người bán hàng đều không thèm nhìn tới một chút nào. Mà Hộ Gia Thành vừa nghe thấy người bán hàng vừa mới mở miệng là mười tám triệu, trong nháy mắt trên mặt liền hiện đầy lửa giận.

Tảng đá kia chẳng qua chỉ là một tảng đá bình thường mà thôi, mặc dù là hình dạng quả thật thích hợp để ông ta dùng để điêu khắc, nhưng mà mười tám triệu, cái giá cũng không phù hợp với lẽ thường.

Dù sao thì ông ta cũng không phải là đang mua bảo thạch gì.

“Ông chủ, ông xem cái giá này của ông có thể thấp hơn một chút nữa không”

Hộ Gia Thành muốn mặc cả với ông chủ theo bản năng, nhưng mà Lâm Thanh Diện chỉ trực tiếp mở miệng nói.

“Có thể, mười tám triệu thì mười tám triệu, tôi lập tức đưa tiền cho ông”

Sau khi nghe thấy lời nói này của Lâm Thanh Diện, người bán hàng và Hộ Gia Thành đều ngơ ngẩn ngay tại chỗ, bọn họ.

cũng không ngờ là Lâm Thanh Diện lại có thể tiêu nhiều tiền như thế, căn bản là mắt cũng không hề chớp.

Đây chẳng qua chỉ là một khối đá vụn mà thôi, mười tám triệu, ngoại trừ người thật sự yêu thích tảng đá đó, vậy thì chắc chắn chỉ có tên đần mới có thể bỏ ra số tiền này.

Người bán hàng nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, trong nháy mắt trên mặt của ông ta tràn đầy vẻ kích động, hưng phấn đến nỗi tay cũng bắt đầu trở nên run rẩy.

Còn Hộ Gia Thành thì lại cảm thấy trên mặt đau rát một trận.

Ban đầu ông ta còn muốn mặc cả với người bán hàng trả giá thấp xuống một chút, kết quả không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại mở miệng đồng ý, cái này quả thật hung hăng đánh vào mặt ông ta.

Đặc biệt là cách đây không lâu, ông ta còn mang theo vẻ khinh thường mà trào phúng Lâm Thanh Diện, trong một cái chớp.

mắt liền bị Lâm Thanh Diện đánh một cái vào trong mặt, chẳng lẽ ông ta đường đường là một bậc thầy điêu khắc mà còn không bằng một tên nghèo hèn giống như là Lâm Thanh Diện nữa?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK