Lâm Thanh Diện nhìn thấy Quý Trường Thanh vậy mà lại sinh ra phản ứng lớn đối với vấn đề của mình, trong lòng cũng hơi kinh ngạc, vội vàng mở miệng nói: “Tôi nghe nói từ một người bạn, về phần công dụng thì tôi cũng không thể nói cho ông biết được, nhưng mà tôi có thể đảm bảo là không phải dùng để làm những chuyện sai trái.”
Anh không có nói thẳng đây là thứ mà sư phụ mình muốn, chỉ dựa vào phản ứng của Quý Trường Thanh liền có thể biết được Ngưng Hồn Ngọc này đối với Chúng Thần Điện mà nói cũng không tầm thường. Trước khi vẫn còn chưa xác định được đối phương có thái độ gì, Lâm Thanh Diện cũng không thể làm bại lộ ra chuyện của sư phụ được.
Dù sao thì chắc chắn là bối cảnh của sư phụ cũng không đơn giản, nếu như có liên quan gì đến Quý Trường Thanh này, hoặc là một vài nguyên nhân gì đó mà Quý Trường Thanh không chịu cho, vậy thì Lâm Thanh Diện sẽ phải đối mặt với phiền phức tương đối lớn.
Quý Trường Thanh nghe lời nói của Lâm Thanh Diện, cũng như có điều suy nghĩ, nhưng mà cũng không hỏi bạn của Lâm Thanh Diện là ai, cũng không hỏi Lâm Thanh Diện muốn dùng Ngưng Hồn Ngọc để làm chuyện gì, mà là mở miệng nói: “Giá trị Ngưng Hồn Ngọc hoàn toàn là thứ mà Xích Dương đan không thể so sánh được, cho nên nếu như cậu muốn dùng Xích Nguyên đan để đổi Ngưng Hồn Ngọc đương nhiên là không thể nào.”
“Có đều là trong nội bộ Chúng Thần Điện, bất cứ tài nguyên nào cũng có thể được phân bổ dựa trên thành tích, chỉ cần là công lao của cậu đủ nhiều, muốn cầm được Ngưng Hồn Ngọc cũng không phải là việc khó gì.”
Nghe thấy lời nói này của Quý Trường Thanh, Lâm Thanh Diện không khỏi thở ra một hơi nhẹ nhõm, chỉ cần có cơ hội lấy được rồi thì cũng không còn là vấn đề gì lớn, chỉ sợ là không có cơ hội thôi.
“Vậy thì tôi phải có công lao bằng cách nào đây?” Lâm Thanh Diện mở miệng hỏi.
“Đương nhiên là làm nhiệm vụ Chúng Thần Điện đã tuyên bố trước đó, tôi cũng đã nói rồi, trách nhiệm của Chúng Thần Điện là để giữ gìn trật tự thế giới này, mà lúc xuất hiện ra chuyện mà người thường không có cách nào xử lý được thì phải cần Chúng Thần Điện ra tay, mà lúc đó cũng chính là lúc để cho cậu tích lũy công lao.” Quý Trường Thanh giải thích.
“Cụ thể thì khi cậu chính thức gia nhập vào Chúng Thần Điện sẽ có người giải thích cặn kẽ cho cậu, nhưng mà tôi cần nhắc nhở cậu đó chính là Ngưng Hồn Ngọc mà cậu muốn cần công lao cũng không đơn giản giống như vậy đâu, cho nên nếu như cậu muốn có được khối ngọc này thì tốt nhất vẫn nên đồng ý làm người nối nghiệp tôi đi, như thế này thì tốc độ có được công lao của cậu sẽ nhanh hơn một chút.” Quý Trường Thanh vừa cười vừa nói với Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cũng không tiếp lời Quý Trường Thanh, sau này muốn làm cái gì cũng phải chờ Lâm Thanh Diện hiểu rõ cơ chế vận hành của Chúng Thần Điện cái đã rồi nói tiếp, bây giờ còn không phải là lúc suy nghĩ những thứ này.
Không nói chuyện Ngưng Hồn Ngọc nữa, hai người tiếp tục đi xuống dưới núi, không bao lâu sau Quý Trường Thanh nhìn Lâm Thanh Diện rồi hỏi: “Hai cô gái mà cậu nói cùng với Từ Thần đang ở đâu vậy, hạt giống tốt như thế này tôi cũng muốn mang về Chúng Thần Điện để bồi dưỡng, nếu không thì cậu nói cho tôi nghe địa chỉ đi, tôi chỉ quan sát thôi, nếu như thích hợp thì tôi sẽ dẫn về một người, như thế nào?”
Nghe thấy lời nói của Quý Trường Thanh, Lâm Thanh Diện vội vàng lắc đầu. Ngày hôm qua Lâm Thanh Diện đã hỏi Từ Thần là có thu nạp đệ tử nữ hay không, cho nên đề cử hai người Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ.
Trải qua sự quan sát của Lâm Thanh Diện, thiên phú học võ của hai người Thượng Sam Tinh Vũ và Lương Cung Nhạn Sương thật ra rất không tệ, Thượng Sam Tinh Vũ thậm chí cũng đã đạt đến trình độ Nội Kình đại thành, mà tư chất của Lương Cung Nhạn Sương cũng không chênh lệch so với Thượng Sam Tinh Vũ, chỉ có điều là cô ta vẫn còn chưa tiếp xúc võ học mà thôi.
Nếu Lương Cung Nhạn Sương đã muốn bái sư học nghệ, Lâm Thanh Diện chẳng bằng đề cử hai người bọn họ cho Từ Thần, như thế này thì có thể để cho hai cô gái này bái sư, lại có thể lưu hai người bọn họ ở lại đảo quốc, tránh cho đến lúc đó lại chạy đến nước C tìm mình gây phiền phức.
Sau khi Từ Thần nghe thấy Lâm Thanh Diện giới thiệu tình hình của Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ thì sinh ra hứng thú rất lớn, đối với hai cô gái này, biểu thị rất tình nguyện đi gặp hai cô gái này, nếu đối phương đồng ý thì mình sẽ thu bọn họ làm đồ đệ.
Hiện tại Quý Trường Thanh cũng muốn thu nạp bọn họ làm đồ đệ, đương nhiên Lâm Thanh Diện sẽ không đồng ý. Nếu như Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ đi theo Chúng Thần Điện, vậy thì cuộc sống sau này của anh chỉ sợ là không có cách nào yên ổn được.
“Hai cô gái này không thích hợp với Chúng Thần Điện đâu, cho nên tiền bối vẫn cứ nên nghĩ cách đi tìm đồ đệ khác đi.” Lâm Thanh Diện trực tiếp từ chối lời của Quý Trường Thanh.
Quý Trường Thanh thấy Lâm Thanh Diện nói như vậy thì cũng không nói cái gì nữa, chỉ bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Vậy xem ra không có duyên phận này rồi.”
Không bao lâu sau, hai người đã đi đến chân núi. Lâm Thanh Diện nhìn Quý Trường Thanh, mở miệng hỏi: “Chúng ta trở về nước C bằng cách nào đây?”
Quý Trường Thanh nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói: “Đương nhiên là phải đi máy bay rồi, sao vậy? Chẳng lẽ là cậu còn muốn tôi dẫn cậu bay trở về nữa hả, tôi cũng không có bản lĩnh đó đâu.”
Lâm Thanh Diện cũng nhịn cười không được, bởi vì tuổi tác của Quý Trường Thanh quá lớn, cộng thêm việc dáng vẻ của ông ta nhìn như tiên phong đạo cốt, nhìn giống như là không thể gộp chung với loại công cụ hiện đại giống như máy bay, cho nên trong lúc nhất thời không nhớ đến chuyện sẽ đi máy bay trở về.
Cũng không còn xoắn xuýt cái gì nữa, Lâm Thanh Diện đi đến cảnh khu ở cách đó không xa bắt một chiếc xe. Sau đó hai người liền đi về phía sân bay Đông Đô..
Đến bây giờ, Lâm Thanh Diện du ngoạn ở đảo quốc cũng coi như qua một đoạn thời gian rồi.
…
Ở trong nhà Lương Cung Nhạn Sương.
Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ đang ngồi trong phòng khách, bộ dạng của ai cũng đều rầu rĩ không vui.
Bởi vì gia tộc Thượng Sam đã bị tiêu diệt, Thượng Sam Tinh Vũ cũng coi như không còn nhà, cộng thêm việc Lương Cung Nhạn Sương rất thích người bạn là Thượng Sam Tinh Vũ, cho nên cứ luôn giữ Thượng Sam Tinh Vũ ở lại trong nhà của mình, trong khoảng thời gian này hai người bọn họ như là chị em với nhau.
“Cái tên Lâm Thanh Diện đáng chết này! Nhắn tin trên mess mà đến bây giờ cũng không trả lời lại, cũng không biết là anh ta có trở về nước C chưa nữa, nếu không thì hai người chúng ta cứ trực tiếp đi đến nước C tìm anh ta đi.” Lương Cung Nhạn Sương tức giận nói.
Thượng Sam Tinh Vũ nhìn Lương Cung Nhạn Sương, mở miệng nói: “Nhưng mà hình như là anh ấy không muốn chúng ta đi tìm đâu, nếu không thì khi đó cũng sẽ không để lại lá thư này.”
“Quan tâm chi tới chuyện anh ta có cho hay là không cho, chẳng lẽ là chúng ta cần phải nghe lời của anh ta nữa hả, cả đời này không gặp mặt với anh ta nữa?” Lương Cung Nhạn Sương nói.
Lúc hai cô gái đang nói chuyện với nhau, ở bên ngoài đột nhiên lại truyền đến một trận tiếng bước chân, tiếp theo đó có một ông già dẫn theo cô gái với độ tuổi không chênh lệch bọn họ là bao xuất hiện ở cổng.
Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ nhìn thấy hai người đó, lập tức đứng dậy.
“Các người là ai vậy?” Lương Cung Nhạn Sương nhìn chằm chằm vào ông cụ đó, hỏi một câu.
Từ Thần cười cười nhìn cô ta, mở miệng nói: “Lão phu là Từ Thần, ngày hôm nay đến đây là để tìm hai cô, nếu như tôi không đoán sai hai người các cô xem ra đúng là hạt giống tốt.”
“Ông tìm hai người chúng tôi để làm cái gì?” Thượng Sam Tinh Vũ có chút cảnh giác nhìn ông già này, cô ta cảm nhận được một cỗ nguy hiểm nồng đậm từ trên người của ông già đây.
Từ Thần cười nói: “Tôi muốn nhận hai người các cô làm đồ đệ, không biết là hai người các cô có bằng lòng hay không?”
Nói xong, Từ Thần trực tiếp đưa tay ra, có hai ánh sáng xuất hiện trong lòng bàn tay của ông ta, sau đó nhanh chóng phác họa ra hai bóng người ở trong lòng bàn tay, nhìn kỹ thì đó chính là hình dạng sơ lược của hai người Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ.
Thủ đoạn kiểm soát sức lực này đã đạt đến mức hoàn hảo, thật sự làm cho người khác phải kinh ngạc.
Hai người Lương Cung Nhạn Sương và Thượng Sam Tinh Vũ nhìn thấy cảnh này, lập tức ngây người.