Mục lục
Rể Quý Trời Cho
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1159: CHÍNH LÀ CÁI THẰNG NHÓC NÀY

“Chính là cái thăng nhóc này, nhanh chóng bắt cậu ta lại cho tôi”

Trong nháy mắt mấy tên bảo vệ nghe thấy tiếng la của La Gia Hào, gương mặt của tên bảo vệ đứng đầu trở nên lạnh lùng, lên tiếng nói.

“Chính là cái thăng nhóc này đã ra tay đánh cậu La đó à?”

Lâm Thanh Diện vừa mới quay đầu lại liền nhìn thấy La Gia Hào mà anh cảnh cáo lúc nãy, còn có người phụ nữ đó.

Hiển nhiên là lúc nãy hai người đó bị anh dạy dỗ cảm thấy không cam lòng, thế mình trở về tìm bảo vệ đến đây muốn tìm mặt mũi Trong nháy mắt, trên mặt của Lâm Thanh Diện càng đầy vẻ khinh thường.

“Lúc nãy là do các người không làm hỏng chuyện của tôi cho nên tôi cũng không muốn xử lý các người rồi, nhưng mà bây giờ các người còn dám đến tìm tới cửa, chẳng lẽ là các người chán sống rồi à?”

Hai người đó thật sự không ngờ đến là Lâm Thanh Diện không chỉ không nói xin lỗi với bọn họ, quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, thế mà còn dám nói năng lỗ mãng với bọn họ như vậy.

Trong nháy mắt, sắc mặt của La Gia Hào trở nên vô cùng khó coi, trên mặt tràn đầy vẻ không cảm tình nhìn Lâm Thanh Diện rồi nói.

“Cái thăng nhóc thối này thế mà ngay cả tôi cậu cũng dám động vào, anh em, chỉ cần các người có thể trừng trị cậu ta ác động giúp cho tôi, đến lúc đó các người muốn cái gì thì tôi cũng đều có thể cho các người”

Dù sao thì trước đó La Gia Hào đã cho mấy người bảo vệ mấy triệu.

Giờ phút này, Lâm Thanh Diện nhìn có vẻ vô cùng yếu, trên người cũng không có được mấy khối cơ bắp, lại cộng với việc Lâm Thanh Diện ăn mặc vô cùng đơn giản, trong tay còn cầm theo một tảng đá, nhìn có vẻ như là tên ăn mày ở ven đường.

Dù sao nếu như là người có tiền căn bản cũng không thể có dáng vẻ như thế.

“Mẹ nó, thằng nhóc này trà trộn vào trong hội giao lưu của chúng ta thì thôi đi, thế mà còn dám ra tay với người khác, cậu cũng đừng có trách là chúng tôi không khách khí với cậu”

Mấy tên bảo vệ lập tức mở miệng nói.

“Chuyện của tôi không đến lượt các người quản đâu, nếu như các người thật sự không muốn mất công việc này thì cút đi nhanh lên đi”

Lâm Thanh Diện cũng không muốn phải ra tay đánh người ở đây, dù sao thì đây là hội giao lưu do Trần Sở Thiên đã tổ chức, nếu như anh thật sự ra tay ở đây, chẳng khác nào là đang đấm vào mặt của Trần Sở Thiên, nếu như là tin tức này bị truyền đi, chỉ sợ là mặt mũi của Trần Sở Thiên sẽ không được đẹp mắt.

“Ôi chao, cái thăng nhóc này trông có vẻ phách lối quá đó chứ, chắc là lâu rồi cậu ta không có bị người nào đánh”

Tên bảo vệ cầm đầu mang theo vẻ khinh thường trên mặt, mở miệng nói.

“Đã như vậy rồi thì bây giờ tôi sẽ gọi điện thoại cho người đến đây dạy dỗ nhóm các người một phen”

Trong giọng nói của Lâm Thanh Diện tràn đầy sự khinh thường.

“Ha ha, cái thăng nhóc như cậu mà còn tìm người nữa hả, cậu muốn tìm ai đây? Cái loại nghèo nát giống như cậu quen biết được mấy người, chẳng lẽ là mấy nhân viên làm việc ở trên công trường hả?”

Những người xung quanh nghe thấy lời nói này của Lâm Thanh Diện, lập tức cười nghiêng ngả.

“Được rồi, bây giờ cậu gọi điện thoại, tôi cũng muốn xem xem có thể tìm được người nào đến đây”

Trên mặt của La Gia Hào tràn đầy khinh thường nhìn Lâm Thanh Diện, trực tiếp mở miệng nói, mà giờ phút này Lâm Thanh Diện cũng không hề do dự một chút nào, một tay cầm theo tảng đá, một cái tay khác lấy điện thoại di động ở trong ngực ra gọi điện thoại qua cho Trần Sở Thiên.

Bây giờ Trần Sở Thiên đang nói chuyện phiếm với ông cụ Trương, sau khi nhìn thấy tên của người gọi điện, lập tức mở miệng nói.

“Tôi có chút chuyện, các người chờ tôi một chút.”

Mà ông cụ Trương lập tức gật đầu, Trần Sở Thiên đi ra ngoài kết nối điện thoại, trong nháy mắt đầu dây bên kia liền truyền đến âm thanh của Lâm Thanh Diện.

“Có mấy tên bảo vệ đang ngăn cản tôi lại, tôi đang ở lầu hai, nếu như ông có thời gian thì đến đây xem một chút đi”

Mà Trần Sở Thiên vừa nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, trong lòng lập tức tràn đầy lửa giận, dù sao thì trước đó ông ta cũng đã cảnh cáo bảo vệ của mình rồi, chỉ cần là có thể vào đây thì tuyệt đối không thể làm gì với bọn họ.

Kết quả là bọn họ không làm theo, thế mà lại còn chặng đường của Lâm Thanh Diện, chẳng lẽ là không phải đang tìm cái chết à?

“Cầu yên tâm đi, tôi lập tức đến đó ngay, tôi đang ở trên lầu, nhiều nhất thì mười mấy giây đã đến nơi rồi”

Nói xong câu nói đó, Trần Sở Thiên trực tiếp cúp máy chạy xuống dưới lầu, Lâm Thanh Diện cũng thả điện thoại di động xuống, hờ hững nói một câu với đám người bảo vệ trước mặt.

“Các người chờ thêm một lát nữa đi, lập tức có người đến đây thôi, các người đợi tai họa giáng xuống đầu đi”

“Ha ha, dựa vào thằng nhóc như cậu ấy à, tôi cho cậu biết là ngày hôm nay cho dù cậu có kêu ai đến đây thì cũng không có chút tác dụng nào đâu. Cậu cũng dám ra tay với tôi, cậu đã sắp chết đến nơi rồi, tôi sẽ cho cậu phải cút ra khỏi chỗ này, hơn nữa còn là được mang ra bên ngoài, bởi vì đến lúc đó chân của cậu sẽ bị chúng tôi đánh gãy”

Kết quả lời của La Gia Hào vẫn còn chưa nói xong liền nghe thấy một âm thanh lớn vang lên.

“Tôi thấy là các cậu to gan lớn mật lắm rồi đó, thế mà lại dám đuổi người tôi mời đến”

Sau khi âm thanh này truyền đến, nhóm bảo vệ, còn có cả đám người La Gia Hào đều nhìn về phía nơi phát ra âm thanh.

Bởi vì lúc trước La Gia Hào và Đỗ San San căn bản cũng chưa từng gặp Trần Sở Thiên, dù sao thì thân phận và địa vị của Trần Sở Thiên chính là đặt ở nơi đây, bọn họ căn bản cũng không có tư cách được gặp.

Bình thường Trần Sở Thiên thích ăn mặc quần áo mộc mạc, cho nên lúc này trông có vẻ như chỉ là một ông già bình thường mà thôi.

Nhìn thấy ông già này, trong nháy mắt trên mặt của La Gia Hào tràn đầy vẻ khinh thường hét lên một tiếng.

“Cái ông già hèn mọn này, ông là cái thá gì vậy hả? Người mà ông mời đến đây rất ghê gớm à, cái thằng nhóc này dám đánh tôi đó, vậy xem như cậu ta xong đời rồi.

“Đúng rồi đó, thằng nhóc này còn dám kêu tôi cút đi, ngày hôm nay tôi nhất định phải xã cơn giận này ra mới được!”

Trên mặt của Đỗ San San cũng tràn đầy vẻ khinh thường, hừ lạnh một tiếng, sau đó mở miệng nói.

Đương nhiên là mấy tên bảo vệ này nhận ra Trần Sở Thiên, dù sau thì hồi sáng này Trần Sở Thiên cũng đã cố ý nói với bọn họ rằng không thể ra tay trong hội giao lưu được.

Bất kể là ai, chỉ cần vào rồi thì nhất định phải đối xử cung kính với người ta, nhưng mà hiện tại bọn họ lại muốn ra tay với Lâm Thanh Diện, điểm mấu chốt đó chính là Lâm Thanh Diện lại là người bạn do đích thân Trần Sở Thiên mời tới.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK