CHƯƠNG 1727: BÁI SƯ HẠO NHIÊN MÔN
“Anh Lâm, anh có thể xác định bản tôn đã trúng kịch độc sao?”
Chính Dương Chân Nhân bây giờ còn có trăm mối chưa giải, bình thường bản thân làm người cũng cẩn thận.
Hơn nữa hôm nay tu luyện đến trình độ này, kỳ thật cũng không cần ăn cái gì, muốn đầu độc mình, căn bản không dễ dàng.
Hơn nữa gần đây bên cạnh bản thân cũng không có tình huống khả nghi nào khác.
Đối phương lại bỗng nhiên tiếp nhận bản thân đã trúng kịch độc, cũng cảm thấy kỳ quái, vì vậy trực tiếp hỏi lại.
Lâm Thanh Diện sau khi nghe xong câu hỏi, trực tiếp dứt khoát gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Đối với y thuật của tôi Chính Dương Chân Nhân có thể yên tâm, mặc dù lúc này tôi còn không chẩn đoán ra được đây rốt cuộc là độc gì, nhưng cũng có thể hoàn toàn xác nhận chuyện này.”
Chính Dương Chân Nhân sau khi nghe thấy câu này, cũng bắt đầu ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, cho nên lập tức nâng mức đề phòng của Chính Dương Môn lên.
Hơn nữa lúc này cũng có chút chờ mong nhìn Lâm Thanh Diện trước mặt mở miệng hỏi thăm: “Anh Lâm đã xác nhận chuyện tôi bị trúng độc, vậy có thể nghiên cứu giúp tôi có cách nào giải độc không.”
Lâm Thanh Diện sau khi nghe thế, ngược lại có chút do dự, sau đó mới khó xử mở miệng.
“Hôm nay mặc dù tôi có thể nhìn thấy tình huống khác thường của cơ thể bà, xác nhận chuyện trúng độc, nhưng mà muốn nghiên cứu giải dược, chỉ sợ cũng không đơn giản như vậy.”
Nói đến đây hơi dừng lại, sau đó mới tiếp tục giải thích lời nói của mình.
“Chủ yếu là bây giờ tôi không biết rốt cuộc là Chân Nhân trúng độc gì, cho nên muốn phối giải dược căn bản là không thể, chỉ có thể quan sát một thời gian ngắn trước.”
Chính Dương Chân Nhân cũng biết hôm nay đối phương có thể phát hiện loại kịch độc này sớm, đối với mình đã là ân cứu mạng rồi.
Nếu như không phải Lâm Thanh Diện hôm nay đột nhiên đến đây, chính mình còn không biết đến lúc nào mới phát hiện chuyện bị trúng độc, lúc đó chỉ sợ là hậu quả càng thêm nghiêm trọng.
Cho nên lúc này đối với chuyện này cũng không cưỡng cầu, chỉ cười cười, sau đó không thèm để ý mở miệng nói: “Nếu đã như vậy, vậy anh Lâm hết sức là được rồi, nếu như thật sự không giải được, vậy cũng chỉ có thể nói là mệnh của lão hủ tôi đã định trước một kiếp này.”
Mặc dù cũng không quá đặt nặng chuyện sinh tử, nhưng lại vì chuyện bị trúng độc mà cả Chính Dương Môn nâng cao cảnh giác đề phòng.
Hôm nay người tà phái đã bắt đầu hạ độc mình, nhưng làm thế nào, thần không biết quỷ không hay.
Có thể nói là thế lực của bọn họ đã thâm nhập đến mức độ này, lúc này nếu mình không đề phòng nghiêm ngặt, chỉ sợ sẽ mang đến hậu quả nghiêm trọng.
Sau khi nghĩ thông, bắt đầu sắp xếp những đồ đệ dưới tay mình, kể từ hôm nay trong Chính Dương Môn, dù lài ai cũng phải đề phòng nghiêm ngặt.
Tà Vương biết kế hoạch của mình bị phá hỏng, trong lòng đương nhiên có chút tức giận hổn hển.
Vốn lợi dụng Nặc nặc hạ độc cho Chính Dương Chân Nhân, kế sách này vốn không chê vào đâu được.
Bởi vì không ai sẽ nghi ngờ đứa bé này, hơn nữa nếu như đến lúc phát hiện chất độc này, Chính Dương Chân Nhân đã không thể nào làm gì được nữa.
Đến lúc đó cả Chính Dương Môn là rồng mất đầu, đối với mình mà nói đương nhiên vô cùng có lợi, kết quả không ngờ bây giờ đã bị phá hỏng rồi.
“Lâm Thanh Diện này ngược lại có chút bản lĩnh, không ngờ loại độc dược không sắc không vị lại không có bất kỳ dấu hiệu nào, cũng bị anh ta phát hiện.”
Tà Vương trong phạm vi thị lực của mình nhìn thấy tình hình như vậy, nhịn không được âm thầm nghiên cứu.
Càng nghĩ như vậy, lại càng thấy được cái người Lâm Thanh Diện này dù thế nào cũng không thể tiếp tục để lại, sớm muộn cũng phải có ngày phải diệt trừ mới được.
Nhưng mà lúc này lại vì chuyện này mà thay đổi kế hoạch không gây hại cho người ở chính phái nữa.
“Xem ra một thời gian ngắn tiếp theo người của chính phái nhất định sẽ đề phòng nghiêm ngặt, trong thời gian này ta cũng không thể tiếp tục hành động thiếu suy nghĩ rồi.”
Nếu phân thân của ông ta đã bị Chính Dương Chân Nhân diệt trừ, nếu như lộ ra, càng trở nên bất lợi.
Hơm nữa bây giờ Lâm Thanh Diện còn đang ở Chính Dương Môn, cho dù mình hạ độc, cũng sợ dễ dàng bị phát hiện.
Nếu như đối phương kéo ra kiểm tra người con gái mình, chẳng phải ngay cả tai mắt này của mình cũng bị mất đi sao.
Sau khi nghĩ đến những chuyện này thì không quấn quýt nữa, mà lại lợi dụng Nặc Nặc quan sát nhất cử nhất động của chính phái.
Lâm Thanh Diện từ sau khi phát hiện Chính Dương Chân Nhân bị trúng độc, thì ở lại Chính Dương Môn luôn.
Thứ nhất có thể làm bạn với con gái, thứ hai cũng có thể là trong thời gian này nghiên cứu độc trong người Chính Dương Chân Nhân đến cùng là độc gì, hy vọng có thể tìm được phương thức giải độc.
Nói thế nào thì đối phương cũng là sư phụ của con mình, hơn nữa cũng là nhân sĩ chính phái, cho nên chuyện này dù thế nào Lâm Thanh Diện cũng không thể khoanh tay đứng nhìn.
Chính Dương Chân Nhân khoảng thời gian này vẫn không dừng việc nghiên cứu khai phá sức mạnh bên trong cơ thể Nặc Nặc.
Nhưng mà cho dù dùng cách nào, sức mạnh trong cơ thể Nặc Nặc vẫn cứ bất động.
Chính Dương Chân Nhân dùng hết sức toàn thân, cũng không thể nào kích phát được trạng thái cơ thể của bé.
Vì vậy chỉ có bất đắc dĩ gọi Lâm Thanh Diện đến mở miệng nói: “Có thể đứa bé thật sự không có duyên với Chính Dương Môn chúng tôi, tôi đã dùng hết cách cũng không thể kích phát được năng lượng trong cơ thể.”
Lâm Thanh Diện nghe lời nói như thế có chút mờ mịt, vì vậy nghi ngờ nhìn Chính Dương Chân Nhân.
Chính Dương Chân Nhân lại lắc đầu, không nề hà tiếp tục mở miệng nói: “Năng lượng trong cơ thể đứa bé này phải bị kích phát ra, bởi vì chỉ có như vậy chính phái chúng ta mới có được một con đường sống.”
Nói đến đây hơi dừng một chút, sau đó nghiêm túc tiếp tục nói.
“Tình hình hôm nay sợ là chỉ có nhân tài của Hạo Nhiên Môn mới có chút hy vọng, kích phát năng lượng bên trong đứa bé này, cho nên giao đứa bé Nặc Nặc này cho Hạo Nhiên Môn đi.”
Lâm Thanh Diện sau khi nghe thế trong lòng có chút bất đắc dĩ, xem ra con gái lại phải đổi chỗ bái sư học nghệ.
Loại tình huống giày vò như vậy đối với một đứa mà nói, kỳ thật cũng ít nhiều có chút chịu tội.
Anh làm ba đương nhiên không nỡ để con gái phải chịu như vậy, nhưng mà bây giờ vì bá tính thiên hạ, cũng không còn cách nào, vì vậy chỉ có gật đầu đồng ý, hơn nữa tự mình hộ tống con gái đến Hạo Nhiên Môn.
Nặc Nặc có chút nghĩ không ra vì sao mình mới ở đây một thời gian, lại phải đổi sang chỗ khác học nghệ.
Nhưng mà đối với tình huống như vậy cô bé vẫn vô cùng ngoan ngoãn, cũng không có sức hỏi thăm, chỉ là theo chân ba đi đến Hạo Nhiên Môn.
Bởi vì Chính Dương Chân Nhân đã sớm nói chuyện với mấy người này, cho nên hai cha con vừa đến đã có người đón vào trong sơn môn.
Kết quả lúc đi vào trong sơn môn, bị linh khí trong Hạo Nhiên Môn tra ra được sự bất thường trong cơ thể.
“Đây là chuyện gì? Vì sao trong cơ thể đứa bé này lại có phản ứng mãnh liệt như vậy?”
Người của Hạo Nhiên Môn cũng có chút kỳ quái, đứa bé này có thể bị linh khí chú ý đến lúc đi vào trong trong sơn môn.
Nhưng mà cho dù nghi ngờ, sau đó cũng không để trong lòng.