Mục lục
Rể Quý Trời Cho
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rể Quý Trời Cho
CHƯƠNG 916: CHẮC LÀ KHÔNG CÓ VẤN ĐỀ GÌ

“Lâm Thanh Diện, anh làm sao vậy? Sao không có phản ứng gì hết?”

Giọng nói của Chu Tước vang lên bên tai Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện mơ mơ màng màng mở mắt ra, nhìn thấy Chu Tước đang đứng cạnh bàn, đng lắc lắc người anh.

Anh từ trên bàn bò dậy, vì nằm bò trong thời gian dài, hai tay đã tê rần, một lúc lâu sau Lâm Thanh Diện mới hoàn toàn tỉnh táo lại, nhớ đến chính anh bị kiếm ngọc hút cạn tinh thần lực nên mới hôn mê.

“Tôi ngủ bao lâu rồi? Hội giao lưu thuật pháp đã bắt đầu rồi sao?” Lâm Thanh Diện hỏi Chu Tước.

Chu Tước thấy Lâm Thanh Diện đã tỉnh lại mới thở phào nhẹ nhỏm, nói: “Ngày mai hội giao lưu thuật pháp mới tổ chức, ai mà biết anh ngủ bao lâu chứ, tôi đến tìm anh hai lần, gõ cửa không thấy anh trả lời, tôi tưởng anh có việc nên không quấy rầy, nhưng chiều nay tôi lại cảm thấy chuyện này không đúng lắm, lại đến gọi anh vài lần nhưng vẫn không nghe được tiếng trả lời, cho nên tôi mới phá cửa vào.”

“Lúc nãy thấy anh nằm dài trên bàn, tôi còn tưởng là anh đã chết rồi, rốt cuộc thì anh đang làm gì thế, không lẽ anh cứ nằm dài trên bàn ngủ mãi thế hả?”

Lâm Thanh Diện gật đầu, nếu như ở giữa không có chuyện gì xảy ra thì anh đúng là vẫn luôn nằm dài trên bàn ngủ.

Ngày mai mới tổ chức hội giao lưu thuật pháp, cũng có nghĩa Lâm Thanh Diện đã ngủ hai ngày, nhìn bầu trời ngoài cửa sổ, đã tối rồi, nhưng anh không ngờ anh lại ngủ lâu đến thế.

Nói xong, anh bắt đầu tìm kiếm thanh kiếm ngọc làm anh phải hôn mê, nhưng mà trên bàn và dưới đất không hề nhìn thấy bóng dáng của thanh kiếm đó.

“Cô có nhìn thấy thanh kiếm ngọc tôi mua trong buổi triễn lãm đồ cổ không?” Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm Chu Tước hỏi.

Chu Tước lắc đầu: “Không có, tôi mới vừa vào đã nhìn thấy anh nằm dài trên bàn, lập tức chạy đến gọi anh, cũng không thấy thanh kiếm đâu cả.”

Mặt Lâm Thanh Diện lập tức hiện lên vẻ khó hiểu, theo lý thuyết trước khi anh ngủ say thì đã đặt thanh kiếm kia lên bàn mới đúng, không lẽ trong đoạn thời gian ở giữa này có trộm lẻn vào phòng, trộm mất thanh kiếm đó?

Ngay lúc Lâm Thanh Diện định đứng dậy đi tìm thanh kiếm ngọc kia, hai mắt anh đột nhiên co rụt lạ, sau đó ngồi yên trên bàn không nhúc nhích, cơ thể cứng còng tại chỗ, ngơ ngẩn.

Anh thành như thế này là vì anh phát hiện ra trong đầu anh, bên cạnh người thu nhỏ kia không ngờ lại có thêm một thanh kiếm nhỏ đang tỏa ra ánh vàng rực rỡ, trông giống y như đúc thanh ngọc kiếm Lâm Thanh Diện mua về, trên thân kiếm cũng có một cái lỗ hổng.

Cái lỗ hổng trên thanh kiếm nhỏ màu vàng này đang từ từ hấp thu tinh thần lực của Lâm Thanh Diện, giống như là đang tự nuôi dưỡng lỗ hổng của nó.

Lâm Thanh Diện cảm giác được giữa anh và thanh kiếm nhỏ này xuất hiện một chút liên hệ đặc biệt, tuy Lâm Thanh Diện nhìn thấy thanh kiếm nhỏ này đang hấp thu tinh thần lực của anh, nhưng Lâm Thanh Diện cũng biết nó không có ác ý, mà chỉ dựa vào tinh thần lực của Lâm Thanh Diện để tự chữa trị lỗ hổng của chính nó.

Mà Lâm Thanh Diện cũng cực kỳ chắc chắn thanh kiếm nhỏ này chính là thanh kiếm ngọc anh mua về, còn chuyện vì sao nó lại xuất hiện trong đầu của anh, Lâm Thanh Diện cũng không rõ lắm.

Nhưng Lâm Thanh Diện cảm nhận được trạng thái hiện tại của thanh kiếm đang rất yếu, nó đi hút tinh thàn lực của Lâm Thanh Diện cũng chỉ là lựa chọn bất đắc dĩ, bây giờ nó đang dựa vào tinh thần lực của Lâm Thanh Diện, đã có thể tồn tại trong đầu của Lâm Thanh Diện.

Sau này mỗi ngày nó chỉ cần hấp thu một ít tinh thần lực của Lâm Thanh Diện để chữa trị cho bản thân, tuy quá trình này rất dài dòng, nhưng sớm muộn gì nó cũng sẽ trở về trạng thái tốt nhất.

Giống như là vì muốn cảm ơn tinh thần lực của Lâm Thanh Diện, thanh kiếm này đã nhận Lâm Thanh Diện là chủ, Lâm Thanh Diện cảm giác được anh có thể khống chế thanh kiếm này, nhưng thanh kiếm này đã bị hư hại quá nặng, Lâm Thanh Diện không thể lấy được bất cứ tin tức có ích nào từ nó cả.

Nhưng có một chuyện có thể khẳng định, nếu thanh kiếm này trở về trạng thái tốt nhất, chắc chắn có thể hủy thiên diệt địa, cho dù là trảm tiên như cái tên của nó, cũng chưa chắc là không thể.

Chu Tước thấy Lâm Thanh Diện cứng còng ở đó, cho rằng Lâm Thanh Diện lại xảy ra chuyện gì, nhanh chóng nói: “Anh làm sao thế, hai hôm nay rốt cuộc anh đã gặp chuyện gì, là mê hồn đại pháp của ba tên Thẩm Long kia làm đầu óc của anh có vấn đề gì sao?”

Lâm Thanh Diện lấy lại tinh thần, cười cười nhìn Chu Tước, đầu óc của anh đúng là có chút vấn đề, đột nhiên lại có thêm một thanh kiếm, vấn đề này rất lớn, nhưng trong lòng Lâm Thanh Diện lại rất rõ, thanh kiếm này sẽ không hại anh, ngược lại, có khả năng còn là một tài nguyên vô cùng to lớn đối với Lâm Thanh Diện.

“Tôi không có việc gì, chỉ là đột nhiên nhớ đến một vài chuyện mà thôi, nếu ngày mai là hội giao lưu thuật pháp, vậy chuẩn bị cho kỹ càn một chút, ngày mai có lẽ sẽ có phiền phức không nhỏ, đến lúc đó cô cứ tự lo cho bản thân là đuọc, chuyện còn lại để tôi giải quyết.” Lâm Thanh Diện nói.

“Anh có chắc anh có thể đánh lại gia chủ nhà họ Chu không? Tôi nghe nói thanh phi kiếm của ông ta cũng khá lợi hại, có thể lấy đầu người từ xe, tốc độ cực kỳ nhanh, mắt thường không thể nhìn thấy được, cho dù là cao thủ Hóa Cảnh, chỉ sợ cũng phải trốn tránh.” Chu Tước nhắc nhở Lâm Thanh Diện.

“Lúc đầu tôi vẫn có chút không chắc, nhưng bây giờ thì không có vấn đề gì.”

Lâm Thanh Diện nở một nụ cười đầy tự tin trên mặt.

Hôm sau, trên quảng trường nhỏ trước nhà của của nhà họ Chu.

Sáng sớm, nơi này đã có một nhóm đông tụ tập, nhà họ Chu đã cải tạo nơi này trở thành hội trường cho hội giao lưu thuật pháp, xung quanh đã thiết lập màng cách ly, ngươi không liên quan không được phép đến gần, chỉ có dựa vào thư mời mới có thể đi vào trong hội trường.

Hai người Lâm Thanh Diện và Chu Tước đã đi đến nơi này từ sáng sớm, xen lẫn vào trong đám đông, dựa vào bức thư mời lấy được từ chỗ Chu Thác và Bạch Chấn Phong mà trà trộn vào giữa hội trường.

Vì có rất nhiều người đến tham dự hội giao lưu thuật pháp, cho nên người nhà họ Chu phụ trách kiểm tra thư chỉ nhìn mặt ngoài thư mời, sau khi xác nhận là thật thì sẽ cho người vào, không xem nội dung bên trong.

Lâm Thanh Diện cẩn thận quan sát những người ở xung quanh, phát hiện trong số họ có không ít người ăn mặt lố lăng, có người mặc đồ đạo sĩ, có kẻ khoác áo cà sa, đủ loại, không có cái nào không làm nổi bật sự đặc biệt của bọn họ.

Những người này đúng là những người có nghiên cứu hoặc nhiều hoặc ít về thuật pháp, chẳng qua thuật pháp chân chính đã xuống dốc hơn ngàn năm, nhà họ Chu chỉ dựa vào một thanh phi kiếm mà đã có thể trở thành bậc cao thủ trong giới thuật pháo, đủ để thấy được trình độ hiện tại của giới thuật pháp.

Phần lớn người xuất hiện ở đây đều giống như ba anh em Thẩm Long hoặc Bạch Chấn Phong, là người có một số thủ đoạn khác người thường nhưng cũng không phải người quá mạnh.

Lúc Lâm Thanh Diện đang quan sát khắp nơi, một ông già dẫn theo một cô bé xinh xắn đi vào giữa hội trường..

Hai người này chính là ông già và cô bé gái Lâm Thanh Diện gặp được trên máy bay, lúc đó Lâm Thanh Diện dùng tinh thần lực trên người ông già này, phát hiện ra một loại dao động rất kỳ lạ.

Lâm Thanh Diện vừa nhìn một cái đã chủ ý đến hai người này, ông già và cô bé kia cũng chú ý đến Lâm Thanh Diện.

Bọn họ liếc nhìn nhua, sau đó ông già lập tức dẫn cô bé bước sang chỗ Lâm Thanh Diện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK