Rể Quý Trời Cho
CHƯƠNG 991: NGƯỜI THẤN BÍ HIỆN THÂN
Khi nãy đến trước sàn đấu, Lâm Thanh Diện bèn sử dụng thần niệm, muốn xem xem có phải người thần bí đó đã lên đến quảng trường rồi hay không.
Nhưng nhìn quanh quất một hồi mà vẫn không phát hiện ra bất kỳ ai đáng ngờ, xem ra người thần bí ấy chắc hẳn vẫn còn chưa xuất hiện.
Điều khiến cho Lâm Thanh Diện hơi đau đầu là anh không tìm được tung tích của người thần bí ấy, cũng không tìm thấy tông tích của Quý Trường Thanh.
Cái tên ấy chẳng đáng tin chút nào nhỉ, rõ ràng đã nói Lâm Thanh Diện chỉ cần phụ trách điều tra, xảy ra chuyện gì thì Quý Trường Thanh cũng sẽ ra tay giải quyết, kết quả đến bây giờ mà ông ta vẫn còn chưa xuất hiện nữa, thậm chí Lâm Thanh Diện còn thấy hơi nghi ngờ không biết có phải ông ta đã quên luôn chuyện này rồi hay không.
Vào lúc này, Kevin đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện và Phi Nhi rồi nói: “Phi Nhi, yến tiệc lần này chỉ cho phép giới thượng lưu trong Sa Quốc tham gia, cô dẫn theo người của nước C có phải không thích hợp lắm không?”
“Tôi muốn dẫn ai theo cũng không cần anh phải quan tâm.” Phi Nhi lạnh lùng nói với Kevin.
Kevin cười cười: “Rồi rồi, dẫn cậu ta theo cũng không sao, dù gì người mà cao nhân muốn tìm là người có dòng máu Sa Quốc thuần chủng, cậu ta đến đây cũng chỉ có thể hóng chuyện mà thôi.”
“Phi Nhi, lần này tôi nghe nói vị cao nhân thần bí đó sẽ nhận một học trò trong buổi tiệc lần này, tôi quyết phải trở thành học trò của ông ta, đợi đến khi nào tôi thành học trò của vị đại sư ấy rồi thì tôi sẽ cầu hôn cô.”
Phi Nhi nhìn Kevin với ánh mắt chê bai rồi nói: “Tôi không đồng ý.”
Kevin cũng không quan tâm, anh ta cho rằng đợi đến khi mình trở thành học trò của cao nhân thì dòng tộc Andre sẽ xin anh ta cưới Phi Nhi.
Nửa tiếng đồng hồ trôi qua, gần như những người đến tham gia buổi tiệc cũng đã đi vào trong, quảng trường đông nườm mượp những người là người, ồn áo náo nhiệt vô cùng.
Vào lúc này, mấy người ở trên bục bưng chiếc hộp dài đi ra, chiếc hộp ấy dài chừng hơn hai mét, bên trên được phủ tấm khăn, không biết chứa cái gì trong đấy.
Sau khi bê chiếc hộp ấy bên trên bục, bọn họ xoay lưng đi xuống.
Một người mặc áo đen từ đằng sau bước lên trên sân khấu.
Người ấy độ năm sáu mươi tuổi, mái tóc bạc hết một nửa, được búi lên gọn gàng bằng một cây trâm.
Người ấy mặc đồ theo hơi hướm cổ xưa, đó là phong cách của nước C vào thời kỳ cổ đại.
Nhưng người ấy người xuất hiện, mọi người đều không cảm thấy ông ta kỳ dị mà đều cảm thấy cao thâm khó dò, không giống với người bình thường.
Sau khi nhìn thấy người ấy, Lâm Thanh Diện lập tức híp mắt lại, rồi sử dụng thần niệm quét quanh người này.
Điều khiến Lâm Thanh Diện bất ngờ là anh không nhận ra được thực lực của ông ta, ông ta đứng ở đó, trông giống hệt như một người bình thường, nhưng Lâm Thanh Diện lại có thể cảm nhận được sự nguy hiểm toát ra từ người ông ta.
Trước lúc đó, Lâm Thanh Diện chỉ cảm nhận được cảm giác này từ trên người Quý Trường Thanh.
Điều này chứng tỏ rằng ít nhất người đứng trên sân khấu cũng có thực lực Hóa Cảnh hậu kỳ, thậm chí còn mạnh hơn nữa!
Với lại lúc Lâm Thanh Diện sử dụng thần niệm quan sát người đứng trên sân khấu, người ấy cũng đảo mắt nhìn anh.
Không ngờ ông ta lại có thể nhận ra mình đang dùng thần niệm quan sát ông ta!
Lâm Thanh Diện lập tức ngừ ng sử dụng thần niệm, vào khoảnh khắc ban nãy, anh cũng chắc chắn rằng Quý Trường Thanh vẫn còn chưa đến.
Nếu như hôm nay chỉ có một mình mình đối đầu với người thần bí ở trên sân khấu, sợ rằng lại có thêm một trận khổ chiến nữa.
Sau khi nhìn thoáng qua Lâm Thanh Diện, người đứng trên sân khấu cũng nở nụ cười đùa bỡn, ông ta thì thầm: “Không ngờ lại có thể gặp được một thằng nhóc có thực lực không tệ ở đây, khi nãy chắc hẳn nó dùng thần niệm quan sát mình, bất ngờ thật.”
“Mới tí tuổi đầu đã thức tỉnh thần hồn rồi, cho dù tính luôn cả Thương Nguyên Giới thì cậu ta cũng được xem như là thiên tài.”
“May mà thực lực của cậu ta vẫn còn chưa mạnh, chứ bằng không đụng phải kẻ mạnh có thần niệm thì đau đầu lắm.”
“Nhưng cậu ta xuất hiện ở đây cũng vừa khéo, lát nữa sẽ rút cạn sức mạnh của cậu ta, bỏ vào trong đồ chứa mà mình đã bồi dưỡng, nói không chừng sẽ khiến cho đồ chứa mà mình phí công chuẩn bị đạt đến đỉnh cao trước nay chưa từng có.”
Ông ta không hề sốt ruột, trong lòng nghĩ đến rất nhiều nguyên do vì sao Lâm Thanh Diện xuất hiện ở đây.
Nhưng dù là thế nào thì cũng không có vấn đề gì với ông ta cả, dù gì đối phương cũng chỉ là một thằng nhóc tí tuổi đầu mà thôi, không lãng phí bao nhiêu thời gian của ông ta.
“Các vị, chắc hẳn trước lúc các vị đến đây, ai ai cũng đã biết rằng tôi sẽ lựa chọn một vài người có tư chất không tệ trong số những người có mặt ở đây, để cho mọi người được tận hưởng cảm giác mạnh mẽ trước nay chưa từng có.”
“Những người được tôi lựa chọn đều có thể bắt đầu cuộc đời mới, tôi sẽ khiến cho giá trị của các người tăng mạnh.”
“Tiếp theo đây, tôi sẽ tiến hành lựa chọn, hy vọng mọi người có thể chủ động phối hợp.”
Người thần bí nói sang sảng, tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy phấn khích vô cùng.
Rồi sau đó, người thấn bí cầm một lá bài gỗ từ trong túi áo ra, ném vào giữa đám đông, lá bài gỗ lập tức tỏa ánh sáng đen, chỉ trong chớp mắt đã vây quanh hết quảng trường.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh tượng này đều giật mình, đồng thời cũng tin rằng người đứng ở trên sân khấu chính là một người cao thâm khó dò, cảm giác sốt ruột mong được chọn càng lúc càng kịch liệt.
Khi ánh sáng tỏa ra từ lá bài gỗ bao trùm tất thảy mọi người, gương mặt người thần bí cũng toát ra vẻ mong đợi.
Ánh sáng tỏa ra từ lá bài gỗ ấy tương đương với một kết giới, nếu như không được người thần bí cho phép thì cả đời này người ở bên trong cũng không được phép bước ra ngoài.
Tất cả những người có mặt ở đây đều không biết mình sắp sửa phải đối mặt với cái gì, bọn họ vẫn còn trầm mê trong ảo ảnh của người bí ẩn.
“Thủ đoạn của cao nhân thần kỳ thật, nếu như trở thành học trò của ông ấy thì sau này tôi có thể một bước lên trời.”
Ánh mắt Kevin sáng lấp lánh, chỉ mong có thể lao ngay lên sân khấu, nhận ông ta làm thầy.
“Tiếp theo, tôi sẽ làm thử cho mọi người xem, để mọi người hiểu rằng tôi sẽ phát huy giá trị của mọi người như thế nào.”
Sau khi nói dứt lời, người thần bí đưa mắt nhìn về phía Lâm Thanh Diện.
Bởi vì Kevin và Lâm Thanh Diện đứng chung với nhau, Kevin hiểu lầm người thần bí đang nhìn mình nên vui vẻ reo lên.
“Xem ra tôi thật sự là một người có năng khiếu bẩm sinh, cao nhân đã ưng tôi rồi.”
Vào lúc này, cao nhân thần bí chỉ Lâm Thanh Diện rồi nói: “Cậu, cậu lên đi trước đi, cậu chính là người đầu tiên được tôi chọn.”
Mọi người lập tức đảo mắt nhìn Lâm Thanh Diện, gương mặt ai cũng toát ra vẻ hâm mộ.
Kevin lại sững sờ, anh ta không ngờ rằng cao nhân ấy lại chọn một người nước C như Lâm Thanh Diện.
Anh ta lập tức nóng ruột, bèn nói với người thần bí: “Cậu ta là người nước C, vốn dĩ chẳng có huyết thống gì với Sa Quốc của tôi cả, tôi mới là người mang dòng máu của Sa Quốc, cao nhân, ông nên chọn tôi mới phải chứ!”
Lâm Thanh Diện im lặng nhìn Kevin, cái tên này không biết rằng bị chọn trúng đồng nghĩa với việc đi nộp mạng sao.
Nhưng anh cũng không vội giải thích với Kevin, nếu như anh ta sốt ruột đi nộp mạng như thế thì cứ để cho anh ta được toại nguyện thôi.
“Anh ta nói đúng, anh ta có dòng máu quý tộc, ông chọn anh ta đi.”
Lâm Thanh Diện nhìn người thần bí rồi nói hờ hững.