Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo/ZaloPay/ViettelPay/ShopeePay 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!


*********************************


Sẩm tối, Lê Quân nhắn tin tối nay tăng ca, không thể về ăn cơm với Tông Duyệt.
Cô đứng trong phòng bếp nhìn đống nguy1ên liệu nấu ăn trên bệ lưu ly, cũng không mấy bất ngờ, cất lại chúng vào
tủ lạnh.
Anh là Tổng thư ký Nam Dương, chuy0ện này cũng thường hay xảy ra.
Tông Duyệt nấu cho bản thân một tô mì, gắp được hai đũa thì buồn lòng gác lại đua.
Chưa đến nửa tiếng cô đã dọn đồ xong, ngồi trong phòng khách nhắn tin cho Lê Quân.
Duyệt Nhĩ Tâm An: Anh Quân,2 tối nay em về Thủ đô một chuyến, mai em quay lại.
Gửi tin nhắn một lúc lâu cũng không nhận được lời nhắn lại, Tông 6Duyệt nhắn emoji [mặt cười] theo thói quen rồi
xách hành lý rời khỏi biệt thự Cảnh Loan.
Thủ đô vào tháng Một, gió r9ét lạnh căm.
Tông Duyệt mặc áo khoác dài phủ kín người, quấn khăn che đi nửa gương mặt. Vừa qua tám giờ rưỡi, cô rời trạm
tàu tốc hành, thấy thuộc hạ của Tông Trạm ở đối diện.
Đối phương rắn rỏi khôi ngô, bộc lộ sự lỗi lạc và nghiêm nghị của quân đội.
“Chị Duyệt, Tam gia bảo tôi đến đón chị”
Tông Duyệt nhận ra gã, lúc trước là nhân viên cần vụ của chú Ba. Cô vẫy chào, mỉm cười: “Làm phiền anh rồi,
Hùng Trạch, chủ Ba đang ở nhà chính sao?”
“Không, anh ấy đang ở Để Cảnh Bắc Uyển, bảo tôi đưa chị qua đó”
Đế Cảnh Bắc Uyển nằm ở phía Tây Bắc, là biệt thự riêng của Tông Trạm.
Tông Duyệt băng qua cửa sắt nhỏ, vừa nhấn chuông vừa gọi: “Chú Ba, là cháu đây”
Cửa mở, Tông Duyệt mỉm cười ngước mắt rồi giật mình: “Ấy… chị Tịch?”
Tịch La khoác áo choàng tắm màu trắng, đang cầm khăn lau tóc: “Đến nhanh thế, vào đi.”
Tông Duyệt: “???”
Rốt cuộc đây là nhà ai?
Tông Duyệt do dự vào sánh cửa trước, khi đóng cửa còn không quên quay đầu nhìn Hùng Trạch chuẩn bị rời đi.
Dường như đối phương chẳng hề ngạc nhiên, lại còn bình thản vẫy tay chào cô: “Tạm biệt chị Duyệt”
Tông Duyệt khó hiểu theo Tịch La vào phòng khách, trong không khí quẩn quanh mùi nước hoa thơm nồng.
Trong phòng khách, Tông Trạm mặc đồ huấn luyện hút thuốc trước cửa sổ. Tịch La đến góc tường bật điều hòa rồi
ngồi trên sofa, gác chân lên bàn trà bắt đầu thoa kem dưỡng thể.
Tông Duyệt đứng đó, cảm thấy mình dư thừa: “Chú Ba.”
Tông Trạm nghiêng người nhìn cô, hất cằm về phía sofa: “Ngồi đi.”
Tông Duyệt cúi đầu đến sofa đơn ngồi xuống, trộm nhìn Tịch La, cảm thấy bầu không khí trong phòng khách khá lạ
kỳ.
Chú Ba và chị Tịch ở cùng nhau, chắc chắn mối quan hệ không bình thường rồi.
Những phương thức ở cạnh nhau của hai người dường như không thân thiết lắm, mang đến ảo giác như đang mặc
kệ nhau vậy.
Tông Duyệt mê man nhìn cửa sổ. Mấy ngày nay cô đã bỏ lỡ gì sao?
Tông Trạm đi đến ngồi xuống sofa đơn đối diện, ngửa đầu nhả khói: “Đừng có ngày ra đó, nói thẳng đi.”
“Chú Ba, chú đã điều tra qua bệnh án của cháu rồi hả?” Tông Duyệt không thể nói thẳng chuyện mình không mang
thai được, chẳng những khó lên tiếng mà giờ còn có mặt Tịch La.
Tông Trạm cắn điếu thuốc, nheo mắt: “Cần phải điều tra sao?”
Dù anh ta không kết hôn, nhưng phụ nữ sau kết hôn lại tìm Đông y, chỉ có một số khả năng thôi.
Nội tiết, đau bụng kinh và mang thai.
Đây là những điều Tịch La đã nói với anh ta.
Tông Duyệt ngại ngùng nịnh nọt: “Chú Ba quả là nhìn thấu mọi việc)


Vừa dứt lười, Tịch La đã thoa sữa dưỡng thể xong, cầm khăn giấy lau tay rồi đứng dậy đi về phía cầu thang. Cả quá
trình đều rất thản nhiên, chẳng nói một lời.
Tông Trạm mượn động tác hút thuốc mà quan sát bắp chân dưới áo choàng tắm của cô. Đường cong quyến rũ,
trắng nõn mịn màng, anh ta nhớ, cảm giác tay không tôi.
“Chú Ba, chú và chị Tịch.”
Tông Trạm ngồi dạng chân, dựa ghế: “Còn có thời gian xen vào chuyện của người khác? Chẳng phải cháu muốn
tìm Đông y sao?”
Không có Tịch La ở đây, Tông Duyệt chẳng buồn giấu giếm nữa, khai báo kết quả kiểm tra của mình cho Tông
Trạm.
“Chị dâu biết chưa?”
Tông Duyệt lắc đầu: “Cháu chưa nói cụ thể, mẹ không quen mảng Đông y. Hơn nữa, nếu mẹ biết, chắc chắn sẽ nói
cho ông nội. Cháu không muốn họ phải bận lòng vì việc này.”
Tông Trạm cười lạnh: “Xem như còn có đầu óc”
Cả năm nay ông cụ Tông thường hay nhắc bảo Tông Duyệt nhanh chóng sinh con. Người già rất thích con cháu,
nếu để ông biết, khó tránh sẽ nóng vội buồn bực.
Dứt lời, anh ta hỏi tiếp: “Thái độ của Lê Quân thế nào?”
“Cháu vẫn chưa nói cho anh ấy biết” Tông Duyệt uể oải ngẩng đầu lên, cười rất miễn cưỡng: “Cháu muốn nhờ
Đông y chữa trị một phen, nếu thật sự khó khăn, cháu sẽ nói rõ với anh ấy
Cô sẽ không giấu Lê Quân chuyện này, vì sẽ không gạt được.
Số gia đình không có con sau hôn nhân rất nhiều, nhưng vui vẻ lại chẳng được mấy.
Trước khi cô không có đáp án chính xác, nói anh biết chỉ tăng thêm buồn bực và mất mát.
Tông Trạm chìm người hùng tàn thuốc: “Cháu chắc chắn không phải nó vô năng?”
“Đương nhiên không rồi” Tông Duyệt ngồi thẳng lưng phản bác ngay: “Anh ấy rất khỏe mạnh, chắc chắn do cháu
rồi”
“Xem cháu vô dụng chưa kìa” Tông Trạm câm nín liếc cô: “Lý do gì khiến cơ thể bị tổn thương?”
Tông Duyệt nói do cường đội huấn luyện lúc trước quá lớn nên căng cơ bị tổn thương.
Tông Trạm đen mặt: “Huấn luyện quân đội không gánh tiếng oan này”
“Cháu cũng đâu có đổ cho quân đội” Tông Duyệt nhỏ giọng thì thầm: “Thế rốt cuộc chú Ba có bạn làm về Đông y
không thể?”
Tông Trạm gác chân, gõ lên tay vịn: Có thì có, nhưng nếu vấn đề nằm trên người Lê Quân, chẳng phải cháu chịu tội
oan sao?”
“Uống thuốc Bắc thì tội gì chứ” Tông Duyệt thản nhiên đáp.
Tông Trạm cười như không cười: “Chú thấy không phải cháu lập gia đình, mà là rước ông quan về đẩy”
Tông Duyệt không dám phản bác tiếp, sợ chú Ba đổi ý.
Đúng lúc này, đầu cầu thang truyền đến tiếng giày cao gót.
Tông Trạm và Tông Duyệt cùng nhìn sang, thấy Tịch La mặc áo khoác dài màu đỏ lửa, tóc xõa bên vai trái, trông rất
thời thượng chuẩn bị ra ngoài.
“Sao lại đi?”
Tịch La hất tóc trước trận: “Thủ trưởng Tông không nhìn ra sao?”
Tông Trạm đen mặt, ánh mắt như laser nhìn trang phục của cô ta, đang trời động lại còn mặc váy để chân trần,
không sợ viêm khớp xương sao?
“Bao giờ về?”
Tịch La nhìn Tông Trạm với vẻ mặt “Có phải anh mất não không thể”: “Đương nhiên là chơi chán rồi sẽ về”
Tông Trạm dụi mạnh điếu thuốc vào gạt tàn, ánh mắt âm u: “Cô Tịch, hy vọng cô nhớ rõ hợp đồng tinh thần giữa
chúng ta.”


Tịch La dừng chân,che miệng cười rạng rỡ:“Tôi báo này,anh giữ chút thể diện được không,ngay trước mặt cháu gái mình mà anh
còn nhắc đến hợp đồng tinh thần?”
“Nếu không thì ..”Tông Trạm cắn môi dưới,không vui nhìn người phụ nữ quyến rũ trước mặt:“Tôi phải nói là … bán thân sao?”
Tông Duyệt trợn mắt há miệng,cái gì mà hợp đồng với bản thân?
Tiếu Tiếu và chú Thiếu Diễn có biết không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 21:03
♥️♥️
?
28 Tháng mười một, 2022 14:58
Truyện siêu hay, mê lắm nha
?
28 Tháng mười một, 2022 10:49
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 08:58
♥️🥰
LNN
Lê Ngọc Nữ27 Tháng mười một, 2022 21:39
Hay
?
25 Tháng mười một, 2022 17:49
Hay
K
Kai19 Tháng mười một, 2022 00:34
Kai
L
LNTT18 Tháng mười một, 2022 22:27
O
T
tienpnd121018 Tháng mười một, 2022 21:48
😍
Q
Quin18 Tháng mười một, 2022 11:48
❤️
K
Kai17 Tháng mười một, 2022 13:40
Kai
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:46
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
BÌNH LUẬN FACEBOOK