Thư ký Lương cẩn thận hỏi,nhìn sắc mặt hắn cũng có vẻ không được vui cho lắm.
Hắc Diêm Tước nhíu mày "Sao vậy? Theo tôi được biết thì hình như cô không thích tham gia mấy cái tiệc tùng như thế này cho lắm?"
"Hắc hắc, nghe nói Mạn Đà La sẽ xuất hiện,tôi cũng muốn đi mở mang tầm mắt một chút."Thư ký Lương xấu hổ cười cười, nói. Cô đối với trai đẹp thì không có hứng thứ, nhưng đối với các mỹ nhân thì cô lại có hứng thú rất lớn đấy.
Bỗng nhiên cả phòng làm việc đều như chết lặng.
Hắc Diêm Tước chau mày,khuôn mặt thâm trầm, ánh mắt lóe lên lửa giận.
"Đáng chết! Tôi đã nói là không được lợi dụng thời gian làm việc để đi tán gái mà"
Rõ ràng là mời thư ký nữ, sao hắn có cảm giác như thể mình đã dẫn sói vào nhà?
"Hả…… Tổng giám đốc, tôi có việc rồi. Ngay bây giờ tôi sẽ đi đặt vé máy bay đến Paris!"
Thư ký Lương lè lưỡi một cái,sợ lửa giận của hắn ảnh hưởng tới mình nên vội vàng chạy trước, rời khỏi phòng làm việc của hắn.
Còn lại một mình Hắc Diêm Tước ngồi trong phòng. Hắn buồn bực nghĩ, hắn biết, người đàn bà kia sẽ không từ bỏ bất kỳ cơ hội nào để quyến rũ đàn ông.Lần này chắc cô ta định quyến rũ Tả Đằng Triết?
Hít sâu một hơi, hắn xoay ghế về phía của sổ, ngó đầu nhìn ra ngoài bầu trời, đôi mắt đen nhìn ra xa thật xa…
Cuối cùng cũng tới tối chủ nhật.
"Tường Vi, hôm nay cô không phải chuẩn bị nước tắm cho tiên sinh nữa đâu.Hôm nay cô phải lau nhà, biết chưa?"
Cô vừa tan học về nhà liền nghe chị giúp việc phân công công việc.
"Hả, hôm nay tiên sinh không tắm sao?"Cô nghi ngờ hỏi. Tiên sinh rất sạch sẽ, phải nói là vô cùng sạch sẽ. Dù chỉ có một hạt bụi nhỏ xuất hiện trong tầm mắt hắn,hắn cũng nhất định không vui. Vì thế, mỗi ngày hắn đều phải tắm rửa kĩ càng. Những điều này cũng là do mấy hôm làm người hầu riêng cho hắn nên cô mới biết được.
"Ừ, lái xe nói tối nay tiên sinh sẽ đi Paris.E hèm, mấy hôm nay cô được thoải mái rồi nhé, nhưng mà không được lười biếng đâu đó. Tiên sinh mà trở lại thấy phòng của ngài ấy không được quét dọn sạch sẽ thì sẽ không vui đâu, cô biết chưa?"
Cô giúp việc bĩu môi, nói cô không ghen tị với cô nhóc Tường Vi này thì quả thật là nói dối. Số cô ta thật may mắn,được tiên sinh đối xử đặc biệt, sợ là trên dưới nhà họ Hắc này thì bất kỳ thiếu nữ nào chưa có chồng cũng đều ghen tị với cô nhóc này đi!
"Bay đi Paris sao?"
Tường Vi có chút kinh ngạc, nhưng ngay sau đó cô liền nhanh chóng gật đầu "Cảm ơn chị Bình nhé, em đi lau nhà đây."
Giặt giẻ lau xong,Tường Vi liền quay lại phòng ngủ của tiên sinh, bắt đầu công việc lau nhà. Trong lòng cô chợt có chút lo lắng, sáng nay Dick đã gọi điện tới nhắc cô sau khi đi học về thì phải tớichỗ của hắn để thay quần áo. Tối nay là lễ chúcmừng của Ny Thường, không thể tới muộn được.
Nhưng nếu như tan học mà cô không về nhà ngay, nhất định Hắc tẩu sẽ tra xét cô kĩ càng, đến lúc đó thì cô lại càng khó nói.
Trong lúc cô đang khó xử không biết nên làm thế nào thì chị Bình lại thông báo cho cô là tiên sinh đã đi Paris.Thật may mắn, cuối cùng cô cũng có thể thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Ngoài ra, cô cũng lo là hắn sẽ tham dự buổi lễ cùng cô Tả Đằng.
Đưa mắt nhìn chiếc đồng hồ lớn trong phòng tiên sinh, bây giờ là bảy giờ tối, tám giờ bữa tiệc bắt đầu, cô nghĩ là cô sẽ không tới kịp.
Cô cũng không muốn thất hứa với Dick,dù sao hắn cũng được tính là bạn bè của cô, cô không muốn chỉ vì chuyện này mà mất đi một người bạn tốt.
Nhưng cô nên làm gì bây giờ?
Bất chợt chuông điện thoại vang lên, là Dick gọi tới. Do dự một chút, cô liền nhấn nút nghe.
"Này, Mạn Vi, rốt cuộc cô đang ở đâu hả? Trời ơi, tôi vội đến chết mất thôi!"Giọng Dick nghe có vẻ rất vội vàng "Lễ chúc mừng sắp bắt đầu rồi, Tả Đằng Triết còn tự mình gọi điện mời cô đến đấy! Mạn Vi ơi là Mạn Vi,cô có biết là nếu tối nay cô mà không tới thì có biết bao nhiêu người thất vọng không? Ngay cả bản thân tôi có khi cũng không tránh được bị trách phạt nữa này, xin cô đó, mau đến đây đi!"
"Hả…Dick à… Tôi…"Tường Vi có chút khó xử,cô không ngờ sự chậm trễ của cô lại có thể gây phiền toái lớn như vậy cho Dick "Xin cho tôi một chút thời gian nữa thôi được không, làm xong việc thì tôi mới có thể đi ra ngoài!"
"Hả, làm việc sao?" Dick khó hiểu mà hỏi.
"Không còn nhiều thời gian nữa, khi nào đến tôi sẽ gọi điện cho anh, đến nơi rồi chúng ta nói tiếp, vậy nhé, tạm biệt!"
Tường Vi biết mình lỡ lời liền vội vàng cúp máy, dùng tốc độ nhanh nhất để lau sạch sàn nhà.
Lễ chúc mừng của Ny Thường vẫn tổchức tại khách sạn Hoàng Đình của Hắc thị.
Tháng trước,sau khi buổi biểu diễn thời trang của Ny Thường thành công tốt đẹp, Ny Thường liền nhận được rất nhiều phần thưởng. Đến cả Thái Tử Gia Tả Đằng Triết cũng cất công bay đến Trung Quốc, cho thấy thị trường châu Á rất được coi trọng.
"Anh à, anh không mời tổng giám đốc của Hắc thị đến sao?"
Lễ chúc mừng sắp bắt đầu rồi, nhưng trong dòng người náo nhiệt kia, Tả Đằng Tây Tử vẫn chưa nhìn thấy bóng hình mà cô mong chờ,cô không nhịn được mà đi tìm Tả Đằng Triết hỏi cho rõ.
"Hắc thị? Nghe nói tổng giám đốc của bọn họ là họ hàng với Triển Diệc Tường nên anh cũng đã mời hắn rồi.Nhưng mà Tây Tử à, có vẻ như em rất quan tâm đến tổng giám đốc của Hắc thị thì phải."Tả Đằng Triết Dã cười lưu manh nói. Tay anh đang cầm một ly rượu, khí chất cao quý thu hút ánh nhìn của bao nhiêu người.
Không hổ là Thái Tử Gia của Ny Thường, một mình một phong cách. Vừa nho nhã như một quý công tử, lại vừa cao ngạo lạnh lùng khiến không ai dám đến gần.
"Anh, sao anh dám cười em hả?Không phải anh cũng đang mong ngóng Mạn Đà La sao, đến giờ vẫn chưa được nhìn thấy giai nhân trong mộng à?"Tả Đằng Tây Tử châm chọc nói, trong ánh mắt hiện rõ sự ái muội, mà tay cô cũng không quên kéo chiếc váy cúp ngực cao lên một chút.