"Mạn Vi, thật sự là cô!"
Tả Đằng Triết Dã mừng rỡ hô! Bước chân không chút chậm trễ nào mà đi tới chỗ Tường Vi.
"Triết Dã?"
Tường Vi ngừng thở, Triết Dã thật sự đến đây, tiên sinh không lừa cô!
"Mạn Vi, nghe nói cô tới show catwalk ở Paris, vừa đúng tối nay ‘Ny Thường’ mở tiệc rượu ở Paris, tôi dẫn cô vào xem một chút." Mặt Tả Đằng Triết Dã hưng phấn, không ngờ vận số tốt như vậy, vừa tới Paris thì gặp được Mạn Vi, người làm cho anh nhớ thương………
Một bộ lễ phục màu xanh lục, đem dáng người xinh đẹp thướt tha của cô lộ rõ, khi giơ tay nhấc chân giống như tiên tử hạ phàm làm cho người ta kinh ngạc!
Nhưng mà, anh tỉ mỉ quan sát mặt của cô: "Mạn Vi, làm sao mà mặt của cô có chút sưng lên, có chỗ nào không thoải mái không?"
Tường Vi theo bản năng khoát tay, "Không có, không có, ha ha, có thể là tối hôm qua ngủ không ngon."
Cô lấp liếm cho qua, trang điểm rất dày để che đi dấu đỏ, nhưng xem ra vẫn có điểm sưng vù, chỉ là cô không đoán được thị lực của Tả Đằng Triết lại tốt như vậy.
"Vậy chú ý nghỉ ngơi nhiều hơn nha. Đúng rồi, làm sao mà cô ở chỗ này? Người của công ty cô đâu?" Tả Đằng Triết Dã tỉ mỉ hỏi, trong đôi mắt thỉnh thoảng phát ra sự dịu dàng.
"Ách. . . . . . Ừ, bọn họ đã vội vã rời đi, ha ha." Tường Vi ngây ngốc cười nói.
Kể từ khi tiên sinh nói cho cô biết, cô phải hoàn thành nhiệm vụ là khiến Triết Dã si mê cô, lòng cô lo lắng mà bắt đầu mê muội.
Có lẽ trước đây Triết Dã đối xử với hắn như một người bạn, nhưng hôm nay, sợ là không thản nhiên như vậy đi!
Cô vẫn còn do dự trước lời nói của tiên sinh, suy cho cùng hì cô muốn đồng ý nhiệm vụ kia, nhưng nụ cười ôn hòa của Triết Dã, cô cứ có cảm giác sẽ hại anh!
"Vậy bây giờ cô có rảnh không? Tôi dẫn cô vào tiệc rượu, dù sao cô cũng là người phát ngôn của ‘Ny Thường’ , ‘Mạn Đà La khóc ra máu’ cũng dấy lên một trận gió không nhỏ ở Châu Âu!"
Tả Đằng Triết Dã cười nói, vẫn đắm chìm trong vui sướng, không nhận thấy vẻ mặt lúng túng của Tường Vi.
"À?" Cô có chút sửng sốt, giống như nội dung vở kịch có chút lạc điệu sai nhịp, không giống với vở kịch mà tiên sinh đặt ra, nhưng, mục đích cũng đạt được, vậy thì lát nữa, cô phải đối mặt thế nào với tiên sinh?
Chợt, một bóng dáng từ tiệc rượu đi ra, Tường Vi đột nhiên kinh sợ.
"Không. . . . . ."
Thân thể hoàn toàn run lên, là tiên sinh!
"Hả? Làm sao vậy, Mạn Vi?"
Tả Đằng Triết Dã không hiểu mà nhìn Tường Vi, cũng không chú ý tới bóng dáng đột nhiên xuất hiện ở phía trước.
"Không có, không có gì!" Cô trong lúc nhất thời không biết làm sao, trốn cũng không phải, đi cũng không được, thì yên lặng đứng ở chỗ nào, nhìn Hắc Diêm Tước bước từng bước đi tới chỗ bọn họ, khóe miệng cong lên thành một nụ cười quỷ dị.
"Mạn Vi, Mạn Vi?"
Tả Đằng Triết Dã nhìn theo phương hướng làm cô sửng sốt, nhìn sang, cái nhìn này, lại làm cho tính cách ôn hòa khiêm tốn từ trước đến nay của anh, mất hết!
"Hắc Diêm Tước?!" Anh nói thầm nói: "Mạn Vi, cô đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô!"
Nhớ lại Lễ Chúc Mừng lần trước, kinh nghiệm không vui, Mạn Vi bởi vì anh mà bị tai bay vạ gió, Tả Đằng Triết Dã theo bản năng mà che cô ở sau lưng mình.
Hành động này của anh, Hắc Diêm Tước nhìn thấy, sóng gợn lặng lẽ nổi lên.
"Thì ra là Tả Đằng tiên sinh cùng người đẹp nói chuyện riêng ở chỗ này, tôi còn tưởng rằng Thái Tử Gia của ‘Ny Thường’ sẽ ở tiệc rượu này mà lộ ra phong thái, chậc chậc, quả nhiên, có người đẹp theo hầu, sợ là người đàn ông nào đều mơ tưởng dấu riêng đi!"
Tiếng nói trầm thấp của Hắc Diêm Tước đang đến gần, câu chữ không dính vào nhau. Mỗi một lời nói của anh khiến trong lòng Tường Vi dấy lên sự chấn động mạnh.
Trong lời nói có ý không lành nồng đậm, người điếc cũng nghe được.
"Giống như lần này ‘Ny Thường’ không muốn mời người của Hắc thị tài phiệt, có người không mời mà tới, không biết là cho nhà họ Tả Đằng mặt mũi, hay là không biết tự lượng sức mình?" Tả Đằng Triết Dã cũng không cam chịu yếu thế, lúc đầu anh vì em gái thích Hắc Diêm Tước mà nhịn hắn ba phần, nhưng lần đó họ Hắc thật là quá đáng!
"Hả? Xem ra Tả Đằng thiếu gia thật là đánh giá thấp Hắc mỗ, Smith Jordan là người có quyền uy nhất của giới thời trang Paris. Ngài Smith là bạn của tôi, mà đêm nay, Hắc mỗ chấp nhận lời mời của Smith Jordan mà tới đây xem một chút."
Hắc Diêm Tước dễ dàng đưa ngài Smith vào, điều này làm cho mặt của Tả Đằng Triết Dã trắng một trận!
Ngài Smith là người đại diện cho giới thời trang Paris quyền uy, sự ảnh hưởng đoàn đội của anh đến giới thời trang toàn cầu là không thể đo lường . Mà lần này ‘Ny Thường’ may mắn có thể mời được ngài Smith đến phát triển, đương nhiên là không hạn chế anh mang bất luận người nào đến quan sát. Chỉ là, Tả Đằng Triết Dã không nghĩ đến, Hắc Diêm Tước cũng là thượng khách!
"Vậy thì thế nào! Tôi mới là chủ của ‘Ny Thường’, nơi này không hoan nghênh anh, tôi có thể mời anh đi ra ngoài!" Rõ ràng là Tả Đằng Triết còn quá non so với Hắc Diêm Tước.
"Triết Dã!" Tường Vi trong tình thế cấp bách mà hô, sợ Tả Đằng Triết Dã kích động mà chọc giận tiên sinh, dù sao thì vẻ mặt lúc này của tiên sinh có chút quỷ dị, cô sợ. . . . . .
"Hả? Mời tôi đi ra ngoài? Tôi ngược lại muốn nhìn, Tả Đằng tiên sinh có biện pháp gì có thể mời tôi đi ra ngoài, đặc biệt là lúc người đẹp mềm mại còn ở trong ngực. . . . . ." Hắn cố ý lại gần Tường Vi, mặc dù Tả Đằng Triết Dã ngăn ở trước mặt Tường Vi, nhưng hắn chỉ cần đưa tay, là có thể nâng cằm Tường Vi lên, "Chậc chậc, thật là một người bại hoại !"
Dứt lời, Hắc Diêm tước giơ tay phải lên…….
"Anh làm gì đấy!"
Ầm!
Đột nhiên, Tả Đằng Triết Dã lớn kêu một tiếng, một quyền hung hăng xông tới, sắp nữa đánh tới Hắc Diêm Tước rồi, lại bị hắn khéo léo tránh!
Cạch cạch!
Một ánh sáng trắng hiện lên!