Tường Vi thở dài một hơi, lộ ra một dáng tươi cười hiếm thấy, đấm bả vai mệt mỏi, thỏa mãn nhìn căn phòng sạch bong sáng bóng, cháu gái thím Hắc nhất định sẽ rất thích chỗ này.
Đi ra khỏi căn phòng, bầu trời đã hoàn toàn là một màu đen, tòa thành Hắc gia thật đẹp dưới bầu trời đêm đầy sao, màu sắc tràn đầy ma huyễn như trong cổ tích.
Trở về Tường Vi Viên, phải đi qua một đường đá (đường rải đá cuội) nhỏ thật dài, bốn phía không có người, Tường Vi nhất thời hứng khởi, đem giày dưới chân cởi ra, chân trần bước nhanh đi lên.
Từ sau khi đi học, thím Hắc không cho cô đi chân trần đi lại nữa rồi.
Mà đêm nay, lại lén cởi giày ra đi ở đường đá, cái loại lạnh ngắt này, cùng cảm giác được dẫm lên hòn đá nhỏ đã trở về! Hai bên đường là cây cối được cắt tỉa chỉnh chu, cành lá sum xuê giống như là hai bức tường màu xanh, Tường Vi hít vào thở ra một hơi thật sâu, giống như nghe được một luồng gió đêm thơm ngát, tâm tình không tự chủ được mà bay bổng, cô rất thích được gần gũi với thiên nhiên, dường như cả tòa thành Hắc gia âm u chỉ có Tường Vi Viên mới có thể khiến cô hoàn toàn buông lỏng.
Bỗng dưng, ùm một tiếng – –
Như là âm thanh của vật gì đó rơi xuống nước!
Trong lòng Tường Vi chợt căng thẳng, âm thanh hình như từ đằng sau tường cỏ cao ngất truyền đến, nhớ đến Hắc quản gia năm đó gặp phải bất trắc, cô lập tức cảnh giác, hẳn là có người đã rơi xuống nước rồi?
Vì vậy, cô nhanh chóng chạy vào bên trong lùm cây, xuyên qua khe hở của chỗ tưới cây, thân thể gầy nhỏ thật vất vả lách vào bên trong, lại bị cảnh vật trước mắt làm cho kinh ngạc há hốc mồm – –
Một bể bơi xanh biếc, bập bềnh dưới bóng đêm, có chút gợn sóng nổi lên, ánh trăng như là rải xuống mặt nước một tầng châu quang bột bạc, như ảo như mộng, bể bơi này giống như một cảnh tiên tuyệt mỹ.
Tường Vi ngâm khẽ một tiếng, lần đầu tiên cô nhìn thấy bể bơi lớn và đẹp như vậy!
“Xin hỏi, có ai không?”
Cô cẩn thận từng li từng tí mà hỏi, bị một mảnh sóng xanh trước mắt hấp dẫn, chân trần bất tri bất giác đến gần bên thành bể bơi, vì sao lại không nhìn thấy động tĩnh gì?
“Không có ai sao?”
Cô hỏi thêm lần nữa, một giây, hai giây....Vài giây qua đi, vẫn không nghe thấy hồi đáp, không khỏi vui vẻ nhướng mày, bạo dạ ngồi xuống ven thành bể bơi, chân nhỏ đẹp dí dỏm từng chút từng chút thả xuống bể bơi.
“Phù~......Thật thoải mái ah!” Vén làn váy lên, hai chân nhỏ trắng bóng lộ ra, quên mình mà phẩy phẩy những bọt nước, “Yo Oh, vui quá đi!”
Giống như là phát hiện ra trân bảo, Tường Vi phấn khởi mà phẩy chắn làm bắn ra những bọt nước, dường như mệt mỏi trên người đều biến mất rồi, cô khó có thể được chơi đùa vui vẻ như thế này, con mắt trong như ngọc hiện lên ý cười.
“A – – “
Đột nhiên, không biết lực đạo nào ở trong nước cầm mắt cá chân cô dùng sức kéo xuống, dẫn đến cả cơ thể cũng bị kéo xuống nước!