Vừa tan học, Tường Vi dọn cất sách vở, chuẩn bị rời đi. Mấy ngày nay, Mai Linh tập luyện cho 'Thịnh Thế quốc tế', lại không nghỉ không lí do không xin phép, có lúc còn cần cô điểm danh thay.
Đeo cặp sách, vẫn giống như thường ngày yên lặng mà rời khỏi. Cô có lẽ là người kì quá khác loài nhất Simpson này, mái tóc dài xanh đen luôn luôn thả xõa xuống, luôn luôn không để người ngoài nhìn được kỹ khuôn mặt, khiến cho rất nhiều bạn học xa lánh.
Chính vì vậy, từ một cấp độ nào đó mà nói, cô là người trơ trọi lẻ loi, sự tồn tại và biến mất của cô, thậm chí còn không dậy nổi bất kỳ chú ý nào, cũng giống như Hắc gia vậy, luôn luôn là lẻ loi trơ trọi.
"Hắc Tường Vi!”
Bỗng dưng, một giọng nam từ phía sau truyền đến, Tường Vi theo phản xạ quay đầu lại -- --
Là Mễ Tư giương!
Tường Vi cứng đờ, nhìn người con trai chói sáng đáng tiến về phía cô, trong một giây, hoảng hồn.
"Hắc Tường Vi, tôi hỏi rồi, trong trường người quen thuộc với Mai Linh nhất chính là cô! Cô nói đi, các người rốt cuộc muốn như thế nào mới bằng lòng bỏ qua cho chị tôi!" Mê Tư Dương nghiến răng, mở đầu đã hướng Tường Vi quát tháo, trên khuôn mặt có chút trẻ con, là lửa giận không chút nào che giấu.
"A?” Tường Vi sửng sốt, có chút mù mẫm, phảng phất cô chỉ biết, là Mai Linh và Mễ Tư Dương nhất định đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà, "Thật xin lỗi, học trưởng Mễ, tôi thật sự không biết chuyện Mai Linh cùng với các người."
"Cô không biết? Tôi thật không chịu đựng được loại tiện nhân hèn hạ như hai người! Đi theo tôi!" Mễ Tư Dương niên kinh khí thịnh(tuổi trẻ sức mạn), một phát đã tóm lấy tay Tường Vi kéo đi về phía xe cảu hắn.
"Anh.... làm tôi đau!" Tường Vi lên tiếng, "Đi nơi nào? Tôi thật sự là không biệt chuyện giữa các người, xin cậu buông tôi ra!"
"Không buông! Hôm nay không giải quyết xong chuyện này, chị tôi vĩnh viễn không thể ngủ yên!" Mễ Tư Dương siết chặt giữ lấy tay Tường Vi không chịu thả, đem cả người cô kéo tới trước xe, một lực đẩy mạnh mẽ nhét Tường Vi vào trong xe, 'phanh' một tiếng cửa xe đóng mạnh lại, bước nhanh tới cửa xe bên kia, ngồi vào chỗ tay lái, nổ máy, 'Rừm' một tiếng, xe chạy đi.
"Trời ơi! Cậu rốt cuộc muốn mang tôi đi đâu? Dừng xe, xin cậu dừng xe!"
Tường Vi tựa như con thỏ nhỏ bị kinh sợ, không ngừng đập cửa xe, nhưng thế nào cũng không mở ra, Mễ Tương Dương giống như là đang nổi điên, sắc mặt tái nhợt, căn bản không có để ý tới sự giãy giụa của Tường Vi, nhấn chân ga, hướng mục đích mà lao băng băng!
◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆
Tường Vi tuyệt đối không thể ngờ rằng, nơi Mễ Tư Dương mang cô đến, lại là 'Thịnh Thế quốc tế'!
Lúc này, trời đã chạng vạng(chiều tối).
Trong đầu nhớ lại ngày đó ở 'Thịnh Thế quốc tế' bị Mai Linh đánh một cái bạt tai kia, trong lòng vẫn còn sợ hãi!
"Học trưởng Mễ, xin thả tôi đi có được không? Tôi thật sự là không biết chuyện của các người."
"Hắc Tường Vi, cô đừng mơ tưởng nữa! Hôm nay không giải quyết xong chuyện này, tôi sẽ không để cho cô đi!" Mễ Tư Dương giận dữ đằng đằng kéo Tường Vi đi về phía thang máy trong sảnh lớn.
Nơi này, cậu ta đã tới rất nhiều lần, hầu như không có ai là không biết cậu ta, bởi vì cậu ta là em trai của 'Người mẫu số một' Mễ Tư Kỳ! Cho nên cậu ta muốn đi vào, không có ai là dám cản!
"Học trưởng Mễ”
Tường Vi không ngăn được sự điên cuồng của hắn, trong lòng không ngừng chán nản bản thân, nếu như sau khi tan học cô rời đi sớm hơn một chút là thì tốt rồi, nếu như khi Mễ Tư Dương gọi cô cô không để ý tới thì tốt rồi, hiện tại cô đang hình dung tới khuôn mặt tức giận của Mai Linh, không khỏi rùng mình một cái, Mai Linh đã cảnh cáo cô, không được đến 'Thịnh Thế quốc tế' làm mất mặt đó a!
Có điều, sức lực cảu cô căn bản không cách nào ngăn cản Mễ Tư Dương, chỉ có thể mặc cho cậu ta mạnh mẽ kéo cô đi lên tầng sáu cảu 'Thịnh Thế quốc tế'!
Lại không ngờ tới, mới vừa bước vào cửa, liền nhìn thấy một cảnh làm cậu ta kinh hãi, Tường Vi cũng giật mình -- --
"Chát!”
Một tiếng bạt tai thanh thúy, hung hăng đánh xuống gương mặt trắng trẻo mềm mại của Mễ Tư Kỳ! Làm cho mọi người đều ngừng thở! Các model khác cũng kinh hoảng!
Kinh hoảng=Kinh ngạc +hoảng sợ.
Mười mấy model ở đây, không nhịn được dịu hai mắt mình, họ không nhìn lầm đấy chưa? Cái người mẫu non nớt Mai Linh đến còn chưa được mười ngày này, lại có thể tát lên mặt Mễ Tư Kỳ một bạt tai!
"Chị!” Mễ Tư Dương dưới tình thế cấp bách, hất tay Tường Vi ra, ra sức chạy lên phía trước, một tay ôm lấy Mễ Tư Kỳ đang sừng sờ vào trong ngực, sau đó gầm thét với Mai Linh, "Cô điên rồi! Dựa vào cái gì đánh chị tôi!"
"Mễ Tư Dương, anh đến thật đúng lúc! Tôi đánh chị anh, là vì trút giận cho các chị em đây! Bởi vì cô ta phân tâm, bởi vì cô ta hồn vía trên mây, hại chúng tôi hết lần này đến lần khác vì cô ta mà phải tập lại, đây đã là đợt tập cuối cùng rồi, hiện tại rất quan trọng, cô ta vẫn làm sai! Anh biết không, tối nay, chưa đến một giờ nữa, show diễn Ny Thường lập tức bắt đầu! Nếu như cô ta vẫn là trạng thái này, không chỉ có liên lụy đến tổ chúng tôi, mà còn có thể liên lụy đến cả công ty!"
Mai Linh vênh mặt hất hàm chỉ tay vào Mễ Tư Kỳ rống giận nói, trên thực tế cô ta nhịn Mễ Tư Kỳ lâu rồi, nếu không phải vì bản thân cánh chưa cứng cáp, cô ta hận không thể lập tức thay ào vị trí của Mễ Tự Kỳ (van: chỉ vì con dở này mà mình nản chả muốn edit, trình độ IQ của nữ phụ nào cũng là 0 nhưng chắc bà này phải là âm :chair: )
"Mẹ kiếp! Chị của tôi là để loại người như cô đánh sao? Cô đừng quên, cô là dựa vào ai mới vào được, không có chị của tôi, cô bây giờ cái gì cũng không có! Cô có tin hay không tôi có thể ngay lập tức xé nát cái gương mặt xấu xí này của cô!"
Mễ Tư Dương rống giận, hận không thể xông lên xé nát cái bản mặt của Mai Linh!
Mai Linh nghe xong, nhất thời thẹn quá hóa giận: "Được! Anh muốn vạch mặt có phải không! Dù sao tôi cũng không có vấn đề gì cả, ngay lập tức liền vạch mặt!"
"Đừng!” Mễ Tư Kỳ yếu ớt kêu lên một tiếng, nắm lấy tay Mễ Tư Dương, nước mắt ròng ròng nhìn người em trai trước mặt, liều mạng lắc đầu, để cho cậu ta nhẫn nại, "Tư Dương, đừng như vậy."
"Yo! Sao vậy, sợ?” Mai Linh thấy sắc mặt của Mễ Tư Kỳ, không khỏi bắt đầu tiểu nhân đắc chí, cô ta rất chắc chắn, Mễ Tư Kỳ tuyệt đối sẽ không mạo hiểm như vậy, vạch mặt đối với ả mà nói chỉ có trăm hại mà không có nổi một lợi!
"Cô ——" Mễ Tư Dương giận nổi gân xanh, tùy thời có thể giết Mai Linh, vậy mà, lại bị Mễ Tư Kỳ gắt gao níu lại.Mễ Tư giương giận bạo gân xanh, tùy thời có thể giết Meyling, vậy mà, lại bị Mễ Tư kỳ gắt gao níu lại.
"Không cần, em trai! Không cần ” Mễ Tư kỳ cầu khẩn, bao nhiêu uất ức cô ta đều có thể tiếp nhận được, trên thực tế cô thất hồn lạc phách cũng không phải một hai ngày chuyện.
Kể từ ngày ấy, sau khi Hắc Diêm Tước nói 'ngán' với cô ta, cô ta cả người đều giống như xác không hồn. Tối nay, thậm chí cô ta luôn là không nhịn được mà không ngừng thở dài, hắn đồng ý với mình hắn sẽ tới, hắn sẽ tới sao?