Mục lục
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đường Khê đang uống nước, không kịp đề phòng nghe được câu lẩm bẩm của Cố Tử Dật liền phun hết nước ra.

Trẻ con thời xưa thật giỏi!

Cố Tử Dật đang ăn dở, bỗng nhớ ra điều gì đó, lại thở dài.

“Làm sao nữa? Sao lại thở dài?”

Cố Tử Dật ôm lấy đôi má bầu bĩnh, vẻ mặt đầy âu lo.

“Còn không phải tại tên hoàng đế đáng ghét kia sao? Nhị ca đệ làm thế tử đang yên đang lành, vậy mà lại bắt huynh ấy đi đánh giặc với Bắc Triều. Triều đình đâu phải không có tướng quân, sao cứ nhất định phải để nhị ca đi chứ?”

“Rõ ràng là một trận chắc chắn thắng, không hiểu sao lại thất bại. Ban đầu chỉ có nhị ca bị bắt làm con tin, không biết vì sao đại tỷ cũng bị đưa sang bên đó.”

“Cha mẹ đệ cầu xin mãi, thậm chí tìm cả hoàng thái hậu, nhưng chẳng ai giúp được. Nhị ca còn chưa đi được mấy ngày thì hoàng đế đã hạ chỉ điều cha đệ đến Ký Châu trị thủy. Nhưng khi đó đã có lũ lụt đâu, chẳng hiểu trị thủy cái gì nữa...”

Cái miệng nhỏ của Cố Tử Dật líu lo, nói không ngừng nghỉ.

Đường Khê nghe, dần trầm ngâm suy nghĩ.

Xem ra chuyện này không hề đơn giản.

Theo kinh nghiệm nhiều năm xem phim cổ trang của cô, khả năng cao là hoàng đế đã dùng thủ đoạn gì đó để ép Cố Hành Chu ra chiến trường, rồi thiết kế khiến hắn không thể quay về Nam Triều.

Nhân lúc hắn vắng mặt liền âm thầm hạ bệ gia tộc họ Cố.

Nhưng chuyện đưa cả đại tỷ của Cố Hành Chu sang Bắc Triều thì là ý gì?

Dựa vào nội dung của những bộ phim cung đình dài tập, Đường Khê suy đoán...

Trời đất!

Lão hoàng đế này chắc chắn chẳng có ý tốt gì.

Có khi nào đại tỷ của Cố Hành Chu quá xinh đẹp, nên bị đưa đi làm vật hiến dâng để liên hôn với Bắc Triều?

Đem một nữ tử ra để đổi lấy hòa bình?

Hoàng đế này đúng là thâm hiểm và vô tình.

Thậm chí có khả năng cả cuộc chiến này từ đầu đến cuối chỉ là màn kịch.

Thực chất, đây chỉ là cái cớ để hoàng đế Nam Triều triệt hạ gia tộc họ Cố, và rất có thể ông ta đã âm thầm thông đồng với Bắc Triều từ trước.

Dù sự thật có là gì thì tình thế hiện tại của gia đình họ Cố nhìn qua cũng giống như một nước cờ chết.

"Cha em có biết chuyện này không?"

Cố Tử Dật uống một ngụm nước, gật đầu.

"Cha đệ biết chứ, đây là những điều đệ nghe được khi cha nương đệ nói chuyện với nhau."

Cũng đúng, một gia tộc lớn như nhà họ Cố, người đứng đầu chắc chắn không phải loại người dễ bị bắt nạt.

"Vậy cha em định làm gì? Nhà em đông người như vậy, nhỡ bọn chúng lấy mẹ em và em ra để uy hiếp thì sao?"

Cố Tử Dật nghiêng đầu suy nghĩ một lúc.

"Nhà đệ cũng không phải dạng vừa đâu. Nương đệ vẫn còn giữ lệnh bài miễn tử mà dì Khương để lại. Dù thế nào thì hoàng đế cũng phải kiêng dè lệnh bài này."

Dì Khương?

Đường Khê nhớ rằng hình như mẹ của Cố Hành Chu mang họ Khương.

Khoan đã... cô cảm giác như mình vừa bỏ qua một chi tiết rất quan trọng.

"Dì Khương đó chẳng lẽ là..."

"Chính là mẫu thân của nhị ca đấy. Nhị ca chưa kể với tỷ sao?"

Đường Khê cảm thấy lòng mình bỗng trĩu nặng, không nói gì thêm.

Cố Tử Dật tiếp tục huyên thuyên.

"Đệ chưa từng gặp dì Khương, chỉ thấy qua tranh vẽ. Nhưng nghe mẫu thân đệ kể thì dì Khương là một nữ tử vô cùng xinh đẹp, lại còn là anh hùng trên chiến trường. Người Bắc Triều đều sợ dì ấy, quân đội do dì Khương dẫn dắt gần như không bao giờ thua trận." 

"Cha của dì Khương từng là Trấn Quốc Công, nên gia đình dì ấy ở Nam Triều có địa vị gần như chỉ dưới một người mà trên vạn người."

Đường Khê tò mò. "Vì sao lại nói là từng?"

"Bởi vì sau khi dì Khương qua đời, gia tộc bên ngoại của dì ấy bị kết tội thông đồng với địch và phản quốc. Sau đó cả gia đình, tổng cộng 208 người, đều bị xử tử."

Hai trăm tám người, bị giết sạch...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK