Mục lục
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng ấy thử nghiệm, thấy phấn đỏ tạo ra cảm giác dịu dàng mong manh như một bông hoa trắng nhỏ, còn phấn nâu lại làm toát lên vẻ cao quý, đầy khí chất.

Ngay cả son môi cũng có màu nâu.

Ban đầu nàng ấy không quen, nhưng sau khi thử, nàng ấy phát hiện ra rằng nó tạo ra một phong cách trang điểm hoàn toàn khác biệt.

Nàng ấy dám chắc, những món đồ này sẽ bán rất chạy.

Xem ra, cửa hàng của nàng ấy cũng cần mở rộng hơn nữa rồi...

"Tần Nhị, ngươi giúp ta tìm thêm một cửa hàng khác, phải rộng rãi vào."

Tần Nhị sững người, nhưng lập tức đáp:

"Rõ!"

Cả ba người ngồi bệt xuống đất, không giữ hình tượng, vừa ngồi tháo thùng vừa tò mò xem những món đồ mới lạ bên trong.

Khi mở đến phần hàng là đồ dùng sinh hoạt, Cố Tuyết Trúc cầm một chai màu xanh dương, tò mò ngắm nghía.

Nàng ấy mở nắp ra ngửi thử.

“Thơm quá! Đây là gì nhỉ?”

Cố Hành Chu cũng băn khoăn. Thứ chất lỏng màu trắng sữa này có mùi rất dễ chịu.

Tần Nhị đổ một chút ra tay, chà chà vài cái và phát hiện ra rất nhiều bọt.

“Thế tử, quận chúa, thứ này có phải là táo giác không?”

Cố Hành Chu chợt nhớ lại, hình như Đường Khê đã nhắc qua với mình.

“Thử xem sao?”

Thế là cả ba người liền gội đầu ngay trong điện.

Sau khi gội xong, Cố Tuyết Trúc kinh ngạc thốt lên:

“Đúng là để gội đầu thật! Nhưng tốt hơn táo giác nhiều, không làm tóc bị khô rít, gội sạch hơn mà lại rất thơm. Chắc chắn các nữ tử sẽ thích thứ này.”

Cố Tuyết Trúc cầm một chai khác gần đó, nhìn qua thấy thiết kế tương tự nhưng chữ trên đó lại khác.

Nàng ấy mở nắp, ngửi thử, mùi thơm cũng gần giống nhưng chất lỏng bên trong, nhưng đặc hơn và không tạo bọt.

“Có lẽ đây là dưỡng tóc.”

Cả ba lại thử bôi một ít lên tóc.

Tần Nhị băn khoăn:

“Quận chúa, thứ này có cần gội lại không?”

Cố Tuyết Trúc suy nghĩ một lúc, rồi quyết định:

“Cứ gội lại đi, nhỡ dùng sai thì thật xấu hổ.”

Sau khi gội xong, họ còn kinh ngạc hơn nữa.

“Tóc mượt quá! Lại còn sáng bóng nữa!”

- --

Tiếp tục tháo thùng, họ phát hiện thêm vài thùng hàng màu xanh, kích thước lớn hơn chai gội đầu.

Chất lỏng bên trong cũng có màu xanh trong suốt, nhưng mùi không thơm ngọt bằng mà giống mùi nước hoa.

Cố Tuyết Trúc nghĩ đến lọ nước hoa Đường Khê từng bán cho họ.

“Cái này... liệu có phải để giặt quần áo không?”

Tần Nhị thử đổ một chút vào nước, lập tức bọt nổi lên đầy chậu.

Hắn lấy một chiếc khăn tay, nhúng vào và vò thử. Chỉ sau vài động tác, bọt đã phủ kín mặt nước, không gian xung quanh tràn ngập mùi hương dễ chịu.

Khi giặt xong, chiếc khăn vẫn còn thoang thoảng mùi thơm.

Cố Tuyết Trúc nhận thấy mỗi loại có màu sắc khác nhau, nàng ấy mở từng chai để ngửi thử.

“Cái này mùi hoa hồng, cái này mùi đào, còn cái này là mùi long diên hương...”

Mỗi loại đều có mùi thơm riêng, nhưng cái nào cũng rất quyến rũ.

Thứ này không bán chạy thì đúng là không có thiên lý gì cả!

Ở thời đại này, người ta thường dùng bồ kết để giặt quần áo. Những nhà giàu có hơn thì sau khi giặt còn xông hương để quần áo có mùi thơm. Nhưng với loại nước giặt này thì quần áo giặt xong đã thơm sẵn, không cần thêm bước xông hương, lại còn giữ mùi rất lâu.

- --

Khi tháo thùng đến nửa đêm, họ phát hiện một món đồ dài và mảnh kèm theo một chiếc lược nhỏ.

Cố Hành Chu cầm lên xem, nhíu mày:

“Đây là... cái ‘xỉ mộc’ (dụng cụ vệ sinh răng)?”

Cố Tuyết Trúc nhìn qua, cầm lên ngắm kỹ rồi gật đầu:

“Đúng rồi, đây là đồ dùng để làm sạch răng.”

Tần Nhị không giấu nổi sự thán phục:

“Không hổ là quận chúa, đúng là học rộng biết nhiều.”

Cố Tuyết Trúc chỉ vào mặt sau của bao bì, nơi có in hình minh họa chiếc răng:

“Ở đây có vẽ mà...”

Tần Nhị ngượng ngùng cúi gằm mặt.

Cả ba lại thử bàn chải và kem đánh răng.

“Thứ này hay quá! Dùng xong răng vừa thơm vừa sạch!” Cố Tuyết Trúc nói đầy thích thú.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK