“Quách Miểu Miểu, chuyện này là thế nào? Bình thường đã dặn con đừng gây chuyện, giờ thì hay rồi, người ta đến tận nhà làm loạn! Còn để Đường Khê bị mắng oan!”
Quách Cửu Thành đặt đũa xuống bàn, giọng nghiêm khắc nhìn Quách Miểu Miểu trách mắng.
“Miểu Miểu, bố mẹ biết con ham vui, nhưng đừng học theo mấy tên công tử ăn chơi, đừng đứng núi này trông núi nọ. Yêu đương thì phải nghiêm túc, giờ con làm vậy chẳng phải là hành vi lưu manh à?”
Quách Miểu Miểu kêu oan.
“Bố mẹ, con thật sự nghiêm túc với cô ấy mà! Nhưng mới yêu chưa bao lâu, con phát hiện cô ấy có tính kiểm soát quá đáng, cứ nghĩ làm bạn gái con rồi thì nhất định sẽ được bước chân vào nhà này. Vậy nên con mới chia tay!”
“Con xem lại đi, toàn quen kiểu người gì đâu! Không ra đâu vào đâu cả! Lần sau yêu đương thì nhớ mở mắt ra mà chọn!”
Hạ An nghiêm mặt dạy dỗ, rõ ràng bà rất tức giận.
“Mẹ không phản đối con yêu đương, nhưng phải chọn người tử tế chứ. Mẹ thấy Khê Khê là được nhất đấy.”
Đến câu cuối, giọng Hạ An dịu xuống, còn mỉm cười nắm lấy tay Đường Khê.
Quách Cửu Thành ngồi bên cạnh gật gù đồng tình.
Đường Khê vốn đang xem kịch vui, nay bị một cú đòn bất ngờ giáng xuống.
Cô vội vàng thanh minh:
“Chú, dì, cháu và cậu ấy chỉ là bạn bè thôi. Chúng cháu không thể được đâu. Cậu ấy không phải kiểu người cháu thích.”
Trán cô lấm tấm mồ hôi. Sao cha mẹ của Quách Miểu Miểu cứ thích ghép đôi cô với cậu ấy vậy?
Cô không muốn ở cùng một kẻ đào hoa như Quách Miểu Miểu, để rồi suốt ngày đau khổ vì ghen tuông, cuối cùng biến thành một bà vợ hay trách móc.
Ngay cả Quách Miểu Miểu cũng sợ hãi nhìn bố mẹ mình. Anh thật sự chỉ xem Đường Khê như một người bạn thân, giờ lại bị ghép đôi thế này thì quá đáng rồi!
Hạ An nghe Đường Khê nói, trầm ngâm một chút, sau đó cười mỉm, hỏi tiếp:
“Vậy cháu thích kiểu người như thế nào? Để dì bảo nó học theo. Con trai dì học nhanh lắm, đảm bảo sẽ trở thành kiểu người cháu thích!”
Đường Khê cảm thấy đau đầu, gương mặt méo mó, liên tục ra hiệu bằng ánh mắt với Quách Miểu Miểu.
Quách Miểu Miểu cũng không khá hơn, trong lòng bối rối không biết việc cha mẹ mình quá thích Đường Khê là tốt hay xấu.
“Bố mẹ, đừng ghép đôi lung tung nữa. Cô ấy có người trong lòng rồi, chúng con chỉ là bạn bè thôi. Nếu bố mẹ cứ thế này thì Đường Khê sẽ không dám đến đây nữa đâu!”
Trong lúc cấp bách, Quách Miểu Miểu bịa ra một lý do.
Hứa Tư Niên lập tức bật dậy.
“Chị Đường, chị có người yêu rồi à? Là ai? Bọn em có quen không?”
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, Hứa Tư Niên đã phấn khích hỏi dồn.
Cậu cũng không hiểu vì sao mình lại cảm thấy kích động khi nghe Quách Miểu Miểu nói vậy. Nghĩ một hồi, cậu tự nhủ có lẽ là vì ghen tị khi Quách Miểu Miểu biết mà cậu không biết.
Đường Khê bất đắc dĩ nhìn Hứa Tư Niên, chẳng lẽ cậu không nhận ra đây chỉ là lời nói dối à?
Hứa Quốc An ngay lập tức vỗ một cái vào đầu Hứa Tư Niên.
“Thằng nhóc, chuyện này liên quan gì đến con? Ngồi xuống cho ba!”
Hứa Tư Niên ngồi xuống, mặt đầy vẻ không cam lòng.
Hạ An nhìn Đường Khê, dịu dàng hỏi:
“Khê Khê, Miểu Miểu nói thật sao? Cháu thật sự có người yêu rồi? Không phải là Miểu Miểu nhà dì à?”
Một loạt câu hỏi liên tiếp khiến Đường Khê nắm lấy tay Hạ An, cảm thấy gần gũi hơn bao giờ hết.
Từ khi gặp Hạ An, cô rất thích người phụ nữ này. Bà mang lại cho cô cảm giác thân thương mà từ nhỏ cô chưa từng được cảm nhận.
“Thật đó dì. Cháu và Miểu Miểu không thể nào được. Cưỡng ép không hạnh phúc, làm bạn với cậu ấy cũng rất tốt mà. Bố mẹ cậu ấy cũng như bố mẹ cháu. Sau này, cháu sẽ hiếu thảo với chú dì khi về già!”