Mục lục
Phòng Bếp Nhà Ta Thông Cổ Kim, Đếm Tiền Tới Mỏi Tay
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Điều này dẫn đến việc cửa hàng phải tuyển dụng nhiều nhân viên mới.

Đường Khê nhìn quanh những nhân viên đang lần lượt đến làm việc, khẽ nói lời tạm biệt với Nguyên Thanh.

"Nhìn thấy cô làm việc tốt như vậy thì tôi cũng yên tâm rồi. Tôi chỉ ghé qua xem cô thế nào thôi, giờ tôi đi đây, không làm phiền cô làm việc nữa."

Khuôn mặt dễ thương của Nguyên Thanh lộ ra nụ cười rạng rỡ, hai má xuất hiện lúm đồng tiền.

"Đường tiểu thư, nhất định phải liên lạc với tôi nhé. Tôi đợi cô gọi đấy!"

Nhìn dáng vẻ nhõng nhẽo của Nguyên Thanh, Đường Khê phì cười.

Cô không có em gái, cũng không có người thân, nhưng Nguyên Thanh khiến cô cảm giác như đang có một người em gái vậy.

Đường Khê không kìm được, véo nhẹ lên gò má mềm mại của Nguyên Thanh.

"Biết rồi, biết rồi. Tôi nhất định sẽ liên lạc, được chưa? Nhưng đừng gọi tôi là "Đường tiểu thư" nữa, nghe xa lạ quá."

Ánh mắt Nguyên Thanh sáng lên.

"Vậy gọi là... chị Đường nhé?"

Nghe cách xưng hô giống hệt với cách mà Hứa Tư Niên thường gọi, Đường Khê cười đồng ý.

"Được."

"Vậy chị Đường đi cẩn thận nhé. Tạm biệt!"

Nguyên Thanh tiễn Đường Khê ra tận cửa, mãi cho đến khi bóng cô khuất xa mới quay vào bên trong.

- --

Trong cửa hàng, hai nhân viên đang đứng gần quầy thu ngân thì thầm với nhau.

"Chị Tiểu Dương, người vừa rồi là ai vậy? Sao chị trưởng cửa hàng đối xử với cô ấy khách sáo thế, mà cô ấy cũng chẳng mua gì?"

"Suỵt, nhỏ giọng thôi!" Tiểu Dương liếc quanh, chắc chắn trưởng cửa hàng không nghe được mới tiếp tục.

"Người đó chính là phú bà đã từng làm cả cửa hàng này đổi máu đấy."

Cô nhân viên nhỏ tuổi hơn tò mò hỏi.

"Phú bà? Nhưng cô ấy nhìn trẻ vậy mà?"

"Đừng để bề ngoài đánh lừa. Lần trước cô ấy tới, một mình mua hàng mấy trăm vạn. Khi đó trưởng cửa hàng vẫn còn là nhân viên quèn. Chính vì bị vài "người có quan hệ" chèn ép, cô ấy đã kéo cả quản lý khu vực châu Á – Thái Bình Dương tới để phản ánh ý kiến đấy!"

"Quản lý khu vực?!"

"Ừ. Lúc đó quản lý vừa mới nhận chức, muốn thể hiện năng lực nên đuổi hết mấy người gây rối và tổ chức lại đào tạo toàn bộ nhân viên. Ai không qua thì bị sa thải. Trưởng cửa hàng hiện tại là người đạt điểm cao nhất kỳ đào tạo đó, nên được thăng chức."

Cô nhân viên nhỏ ngưỡng mộ nói:

"Chị trưởng cửa hàng giỏi quá. Đợt đào tạo đó khó lắm, em thi lại đến ba lần mới được vào làm."

Tiểu Dương cười khẩy, kéo người kia vào phòng thay đồ, đóng cửa lại rồi hạ giọng.

"Chưa biết chuyện thú vị đâu. Cô có biết trưởng cửa hàng là ai không?"

"Là ai? Có gì đặc biệt à?"

Tiểu Dương ghé sát tai cô nhân viên trẻ, thì thầm.

"Nguyên Thanh. Cô thử nghĩ kỹ xem, cô ấy họ Nguyên."

"Họ Nguyên thì sao... Chờ đã! Nguyên?!"

"Đúng vậy, là họ Nguyên mà cô nghĩ đến đấy. Còn ai trong khu vực này mang họ đó nữa?"

Cô gái nhỏ bịt miệng, mắt tròn xoe đầy kinh ngạc.

"Nhưng em chưa từng nghe nói nhà họ Nguyên có con gái. Chẳng phải chỉ có hai cậu con trai sao?"

Tiểu Dương thấp giọng hơn nữa:

"Tôi cũng chỉ nghe nói thôi. Rằng nhà họ Nguyên có một cô con gái ngoài giá thú, trước giờ chưa bao giờ thừa nhận. Nhưng vì tình hình đặc biệt, nếu không nhận cô ấy thì nhà họ Nguyên sẽ tuyệt hậu..."

Tin tức nhà họ Nguyên gần đây rầm rộ khắp nơi. Cậu cả mất sớm, cậu hai lại bị bắt vì liên quan đến một vụ bắt cóc.

Do vụ việc liên quan đến nhiều gia đình lớn, nên không ai rõ ràng chi tiết được xử lý thế nào.

Chỉ biết rằng, từ đó, bóng dáng cậu hai nhà họ Nguyên không còn xuất hiện trên truyền thông.

"Vậy nên... cô con gái ngoài giá thú đó, chính là trưởng cửa hàng?"

“Tám chín phần là như vậy. Cô thử nghĩ xem, để thăng tiến lên làm cửa hàng trưởng cần phải có thời gian công tác nhất định. Cô ấy chỉ vừa tốt nghiệp đại học, cô nghĩ có khả năng không? Hơn nữa, nhà họ Nguyên là thế lực lớn ở đây, thương hiệu của chúng ta muốn đứng vững trên thị trường này, chẳng lẽ lại không nể mặt nhà họ Nguyên?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK