Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


O
ùng lúc đó, tại công xưởng phía Bắc, Lê Tam u ám hỏi: “Cô ấy không có ở đây?”
A Thụy gật đầu: “Chị Nam đ1i gặp người hợp tác ở chợ ngầm rồi.”
Lê Tam im lặng, nhìn thùng rác ở góc tường xa xa có ba bó hoa hồng nổi bật. 0
Anh lẳng lặng đi đến, A Thụy không hiểu cũng rập khuôn sau lưng anh.
Ba bó hoa hồng, có hai bó là chín mư1ơi chín đóa, bó còn lại là chín trăm chín mươi chín đóa.
Biên giới thuộc vùng quốc tế không quản lý, không giống 2như đô thị hiện đại khác, vật chất khá thiếu thốn, tiệm
hoa tươi lại càng ít. Lê Tam cầm một cánh hoa héo, vật trang trí 6lấp lánh dưới ánh nắng, nhìn là biết không phải
hàng biên giới. Trên bó hoa không có danh thiếp, nhưng Lê Tam có lý do ho9ài nghi rằng số hoa này gửi cho Nam
Hân.
“Tam gia, chỗ hoa này… có vấn đề gì không?”
Giọng Lê Tam không nghe ra cảm xúc: “Rất đẹp, lát đi hỏi thử là ai mua.”
A Thụy nhìn lão đại nhà mình đầy quỷ dị trong ba giây, ngây người đi hỏi phụ trách công xưởng.
Tam gia thổ phỉ lại thích hoa hồng? Có phải anh có sở thích gì không muốn ai biết?
Sau khi A Thụy rời đi, Lê Tam lẳng lặng lật ba bó hoa lên, cuối cùng cũng tìm ra chiếc danh thiếp giấu trong hoa.
[Hoa tươi đại diện cho lãng mạn, Nam Hân đại diện cho nhan sắc, mong em mãi mãi nở rộ như buổi đầu. Mr. R]
Buồn nôn!
Lê Tam đọc lời viết trên danh thiếp xong, vò nát nó rồi ném vào thùng rác lại.
A Thụy đã quay trở lại: “Tam gia, tôi hỏi rồi, không biết ai mua số hoa này, đều là tặng cho chị Nam. Họ nói… nếu
anh thích, có thể đến quán bowling mà lấy, nghe nói còn bảy tám bó gì nữa.”
“Quán bowling?”
Đôi mắt A Thụy sáng lên: “Là trợ lý của chị Nam hỗ trợ xây lên.”
Nam Hân thích chơi bowling, mọi người trong xưởng đều biết.


Lê Tam chống hông, hừ lạnh: “Qua đó xem sao.”
Hai giờ chiều, Nam Hân và Bạch Thuyền về công xưởng phía Bắc.
Ngồi phía sau, Bạch Thuyền ôm một bó hồng và một bó bách hợp, quen nẻo đưa qua quán bowling.
“Anh Tang, chỗ tôi không thể nhận quá nhiều đơn hàng, nếu còn mối nào nữa, có thể giới thiệu cho công xưởng
chính.”
Tang Dịch cầm một nhánh hồng, đi nhanh đến cạnh Nam Hân: “Thế sao được, chắc chắn Lê Tam gia không thiếu
mổi làm ăn nhỏ của tôi, giới thiệu cho cô hợp lý hơn, ợ …”
Nam Hân ngửi thấy mùi rượu nên bước sang bên cạnh hai bước: “Vậy tôi cảm ơn anh Tang trước.”
“Cô xem cô đấy, đã bảo đừng khách sáo nữa, gọi tôi Tang Dịch hay anh Dịch là được.” Tang Dịch đưa cành hồng
qua, đến gần Nam Hân đầy tâm cơ: “Hoa tươi xứng với người đẹp, tặng…”
Còn chưa dứt lời, Tang Dịch lập tức xoa gáy, cứ cảm thấy có tầm mắt nào đó theo sát, nhiệt độ xung quanh cũng
giảm xuống.
“Tang – Dịch!”
Bỗng có người kêu tên gã, giọng không hề thân thiện, cứ như đang gọi hồn vậy.
Tang Dịch chau mày xoay người: “Kêu cái đầu… khụ… ôi chao, Lê Tam gia, hân hạnh, lâu rồi không gặp.”
Gã đổi đề tài ngay lập tức, nịnh nọt vô cùng.
Lê Tam mặc sơ mi và quần tây đen, cổ áo rộng mở để lộ áo lót trắng.
Tang Dịch cầm hoa hồng chuẩn bị bắt chuyện, nhưng Lê Tam đã nghiêng đầu yêu cầu A Thụy: “Đưa anh Tang về.”
“Sao lại không biết ngại thế được, Tam gia, tự tôi về là được.”
Tang Dịch là người thông minh, thấy gương mặt âm u của Lê Tam, suy đoán tâm trạng tên thổ phỉ này đang rất xấu
nên tiện thể khách sáo một câu.
Lê Tam thẳng thắn luôn: “Vậy không tiền nữa.”
Tang Dịch cười ngượng ngùng, vẫy tay tạm biệt Nam Hân: “Hân Hân, tạm biệt.”
Nam Hân gật đầu cười: “Được, anh Dịch đi thong thả.”
Hân Hân?
Anh Dịch?
Lê Tam liếc Nam Hân, giọng hung hăng: “Gọi thân mật như vậy, có cần cho thêm hai người mấy phút tạm biệt
không?”
“Không cần, tương lai còn dài, đâu phải không có cơ hội qua lại nữa.”


Nam Hân vốn xinh đẹp, quyến rũ, đôi mắt hoa đào nhướng lên làm say đắm lòng người.
Lê Tam nghẹn họng, không biết bị cô say đắm hay là bị cô chọc giận.
Hai người đứng gần bãi đỗ xe, nắng chiều khá gay gắt, Nam Hân lấy tay quạt gió, nhướng mày hỏi anh: “Còn việc
gì sao?”
Lê Tam rảo bước đi đến nắm cổ tay cô: “Công xưởng này của ai? Không có việc thì tôi không đến thị sát được à?”
Lời này nghe như gây sự.
Nam Hân củi đầy đập tay anh: “Tôi thấy anh không giống như thị sát mà tìm cớ gây sự đúng hơn, buông tay ra.”
Chẳng những Lê Tam không buông mà còn siết chặt cô hơn: “Nam Hân, em đủ rồi đấy, còn khúc mắc cái gì, lại
không chịu yên ổn ở bên tôi?”
“Đây là thái độ mà anh nghĩ yên ổn ở bên nhau à?” Nam Hân không vùng vẫy, mặc anh bóp cổ tay cô càng thêm
đau: “Lão đại, Lê Tam gia, bao giờ anh mới có thể xem tôi là người phụ nữ của anh, chứ không phải thuộc hạ?”
Lê Tam nhận ra Nam Hân cau mày nên vô thức thả lỏng tay: “Không giống nhau sao?”
Nam Hân đá văng hòn đá dưới chân, uể oải thở dài: “Anh xem đấy, nên tôi mới nói, với anh, không phải chỉ là tôi
mới được. Trong lòng anh, tôi giống như bao người khác, khác biệt duy nhất là tôi có thể làm ấm giường, còn họ thì
không. Anh có hơn trăm nữ thuộc hạ, chỉ cần anh muốn, họ đều có thể thành một tối thứ hai.”
Đây mới là căn nguyên vấn đề.
Từ đầu đến cuối, Lê Tam không phân định rõ thuộc hạ và người phụ nữ của mình.
Rất nhiều lần, một khắc trước anh còn mặn nồng với cô, nhưng giây kế tiếp đã có thể khiển trách cô ngay trước mặt
mọi người.
Cho đến giờ, anh vẫn không có giác ngộ phải bảo vệ người phụ nữ của mình, vì anh xem cô như cánh tay đắc lực
hơn là một người yêu.
“Làm ấm giường?” Lê Tam đen mặt: “Em đang tự hạ thấp mình hay đang ghét bỏ tôi?”
Nam Hân cười hời hợt: “Giống như anh nói, giống nhau cả, không có gì khác biệt.”
Lê Tam nhìn sang hướng khác, dường như khá buồn bực: “Nam Hân, em khác với họ, không thể so sánh được.”
“Ai mà biết được?” Nam Hân rút tay về xoa xoa: “Quan hệ giữa chúng ta ngay từ đầu đã bất thường, giờ tôi chỉ lập
lại trật tự thôi.”
Nam Hân và Lê Tam hẹn hò với nhau chỉ là thuận theo tình hình.


Đôi bên đều có tình cảm,bầu bạn mỗi ngày,cứ thế phát triển thành quan hệ nam nữ.Nhưng giờ mới phát hiện,giữa họ thiếu sót rất
nhiều khâu.
Dù là nam theo đuổi nữ,hay nữ theo đuổi nam đều phải có một quá trình tạo dựng tìnhý,nhưng cô và Lê Thừa lại không.
Tiếu Tiếu nói rất đúng,hồ đồ cùng nhau lên giường thì không phải tình nhân,cùng lắm là xem như an ủi lẫn nhau mà thôi.
Lê Thừa ngầm thừa nhận họ đangởchung,mà Nam Hân cũng cho là thế.Nhưng ngay khi tách ra,tất cả mâu thuẫn hình thành lên
quan hệ khác thường giữa họ mới dần xuất hiện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 21:03
♥️♥️
?
28 Tháng mười một, 2022 14:58
Truyện siêu hay, mê lắm nha
?
28 Tháng mười một, 2022 10:49
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 08:58
♥️🥰
LNN
Lê Ngọc Nữ27 Tháng mười một, 2022 21:39
Hay
?
25 Tháng mười một, 2022 17:49
Hay
K
Kai19 Tháng mười một, 2022 00:34
Kai
L
LNTT18 Tháng mười một, 2022 22:27
O
T
tienpnd121018 Tháng mười một, 2022 21:48
😍
Q
Quin18 Tháng mười một, 2022 11:48
❤️
K
Kai17 Tháng mười một, 2022 13:40
Kai
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:46
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
BÌNH LUẬN FACEBOOK