Mục lục
Siêu Cấp Cưng Chiều
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - TruyenOnl


*********************************


Lê Tiếu kín đáo nhìn qua, cắn cuộn kem ngọt: “Đưa Mạt Mạt qua chẳng phải là cách nhanh hơn sao?”
Hạ Sâm ôm Doãn Mạt cố ý dời1 đi ba bước: “Babe, chúng ta qua thành phố khác sống nhé?”
“Tại sao?” Doãn Mạt mờ mịt nhìn hắn: “Tiếu Tiếu cũng đi à?”
0
Hạ Sâm: “Cô ấy không đi thì em không đi à?”
“Ừ, em thích Nam Dương.”
Hạ Sâm: “…”
Thà em nói thẳng mìn1h thích Lệ Tiếu còn hơn!
Mười giờ rưỡi sáng, Doãn Mạt bắt đầu hạng mục sát hạch của Nhị Đường.
Ải đầu tiên, bắn mục2 tiêu chuyển động.
Hạ Sâm đứng cạnh bệ bắn, thỉnh thoảng nhắc nhở: “Hướng mười giờ bên trái… hai giờ bên phải…”
Những thành viên Nhị Đường tham gia cùng đợt: “???”
Anh Sâm, thôi thà anh trực tiếp sát hạch thay vợ luôn đi.
Cách9 đó không xa, Lê Tiếu và Thương Úc ngồi dưới tán ô, hổ trắng biếng nhác nằm gà gật.
Hai vợ chồng nhìn ngay phía trước đám người, cũng là vị trí Thương Dận đang đứng.
Không lâu sau, Vệ Lãng xuyên qua đám người bước đến trước mặt họ, cười mỉa nói: “Đường chủ, anh Sâm…”
“Đừng để ý.” Anh gác tay lên mép bàn, biếng nhác nói.
Vệ Lãng gật đầu. Hiểu rồi, hóa ra là Đường chủ ngầm cho phép anh Sâm ăn gian.
Lê Tiếu nhìn anh, trêu chọc: “Đến lúc sát hạch Tứ Đường, anh cũng tính thả à?”
“Phải.” Thương Úc vuốt ve ly trà, nhìn cô sâu xa: “Đúng là có ý này.”
Lê Tiếu nhìn sang hướng khác, cong môi cười khẽ: “Em được phúc của chị Hai sao?”
“Là cô ấy nhờ phúc của em.”


Lê Tiếu dựa lưng ghế: “Ám Đường vẫn luôn sâu không lường được, anh thả như vậy, há chẳng phải em thắng
không được vinh quang?”
Thương Úc nhìn sâu xa nơi bị bắn: “Tiếu Tiếu, anh mong em không đâu cũng thắng hơn.”
Nói bóng gió, vợ Đường chủ chẳng cần sát hạch.
Đáy mắt Lê Tiếu gợn sóng, ngón tay gõ nhẹ trên mặt bàn: “Vốn dĩ có cách không đâu cũng thắng, nhưng anh không
cho em cơ hội.”
Thương Úc không lên tiếng nữa.
Lê Tiếu quan sát anh một lúc, đáy mắt hiện ý cười.
Gần mười hai giờ, Doãn Mật đã xong sát hạch của Nhị Đường, quay lại khu nghỉ đập Hạ Sâm một cái: “Anh mà
giúp em ăn gian lần nữa là em không sát hạch nữa đâu.”
Đối mặt với người phụ nữ EQ 29 nhưng IQ lại rất cao, đừng mong cô ấy hiểu được khổ tâm của mình.
Huyệt thái dương Hạ Sâm co rút, day trán vừa bất lực vừa đành chịu: “Nếu không phải ông đây muốn em vui thì ai
thèm lo chứ.”
Doãn Mạt không nói gì, chỉ mím môi nhìn hắn.
Hạ Sâm lập tức thỏa hiệp: “Được, được, được, nghe em hết, sau này ông đây làm người câm.”
Mọi người đã quá quen với cách thức sống chung của hai người. Nhưng cũng vì EQ Doãn Mạt thấp nên cô rất cứng
đầu. Ăn trưa xong, cô cố chấp yêu cầu tiếp tục tiến hành sát hạch của Tam Đường.
Hai mục trước, sát hạch lực đấm và đánh cận chiến tay không, không có sự giúp đỡ của Hạ Sâm, Doãn Mạt dốc
toàn lực đối phó, cuối cùng cũng chiến thắng đầy hung hiểm. Đặc biệt là hạng mục sát hạch lực đấm, lúc trước Lê
Tiếu đấm được 1184 điểm, Doãn Mạt cũng chẳng kém cạnh, đấm được 1153 điểm.
Hạ Sâm nhìn số điểm trên bảng mà trầm ngâm.
Sau này cố gắng không chọc baby của hắn giận thì hơn, nếu không bị bạo lực gia đình chắc gãy xương sườn mất.
Hạng mục thứ ba của Tam Đường, đúng như Lê Tiếu nói, không chỉ mình cô mà là sóng vai với Doãn Mạt.
Tác chiến rừng cây tiến hành vào ban đêm.
Sắc trời dần tối, Lê Tiếu thay đồng phục tác chiến màu đen, Doãn Mạt đánh cận chiến cả chiều nên thể lực không
ổn.
Lê Tiếu vốn đã đề nghị để tối mai hẵng vào rừng nhưng Doãn Mạt không đồng ý.
Ban đêm trăng sáng Lê Tiếu và Doãn Mạt cầm đạn giấy sóng vai vào rừng cây sau núi Ám Đường Hai người đàn


ông đứng ngay lối vào rừng, nhìn người phụ nữ của mình đi vào trong bóng tối.
Hạ Sâm liếm răng cấm, ngả ngớn trêu ghẹo: “Hai chọi một trăm, chắc trong vòng bốn năm tiếng họ sẽ không ra
được đầu. Tả Hiên, mang hai chai rượu vào phòng giám sát đi.”
Tác chiến ban đêm, trong rừng có một trăm thành viên Tam Đường mai phục. Quy tắc rất đơn giản, đánh trúng ký
hiệu trên vai đối phương để toát khói hồng là bị loại.
Thắng được 80% mới thông qua sát hạch. Đồng nghĩa, Lê Tiếu và Doãn mạt phải hạ gục được ít nhất tám mươi
thành viên ẩn núp.
Thương Úc nhìn đường mòn trong rừng, gương mặt anh tuấn hơi căng thẳng: “Bảo trạm gác trong rừng thầm bảo
vệ cô ấy thật tốt.”
Tả Đường mỉm cười gật đầu: “Đường chủ yên tâm.”
Hạ Sâm lạnh lùng liếc anh rồi dặn thêm Tả Đường: “Cả vợ tôi nữa.”
“Không vấn đề gì, anh Sâm.”
Hàng mày nhíu chặt của Thương Úc dần giãn ra, anh trầm giọng nói: “Thương Dận đâu?”
“Tiểu Dận gia nói mệt nên vừa đi ngủ rồi.”
Anh mím môi, xoay người đi về phòng giám sát.
Cùng lúc đó, Tiểu Dận gia than mệt đang đứng trong bụi cỏ, đôi mắt nai lấp lánh như sao.
Chưa đến nửa phút, cậu bé đã kéo tại hổ trắng chạy vào rừng cây.
Phía trước, Thương Úc đi chậm, xoay người nhìn bụi cỏ đung đưa xa xa, lẳng lặng lắc đầu.
Hạ Sâm cũng nhìn theo, trong bụi cỏ đen nhánh, thấy hổ trắng ngây ngốc chạy lung tung.
Hắn cười ầm lên: “Bạch Viêm nghĩ gì thế? Cậu ta chắc chắn đồ ngốc này bảo vệ chủ được à?”
Mỗi lần cậu bé hành động chung với nó, chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này.
Bên kia, Thương Dận vào rừng liên lạc đường. Có quá cao, mà cậu lại quá lùn.
Chẳng còn cách nào, cậu bèn leo lên lưng hổ, vỗ đầu nói: “Bạch Bạch, nhanh lên, tìm mẹ với mẹ nuôi.”
Hổ trắng cõng cậu bé, ngoẹo đầu bắt đầu đánh hơi mùi trong bụi cỏ.
Một người một hổ qua lại rừng cây trong đêm tối. Lê Tiếu và Doãn Mạt đã ở sâu trong rừng, tựa lưng nhau sau một
gốc cây quan sát xung quanh.
“Tiếu Tiếu , lần cuối cùng chúng ta tác chiến thế này là sáu năm trước.”


Lê Tiếu cầm súng nhướng mày: “Phải, là sáu năm rưỡi.”
Doãn Mạt lặng mấy giây: “Tháng trước chị đến Tây Sơn một chuyến.”
“Lần đầu sao?”
Doãn Mạt nhỏ giọng: “Trước đó thì không muốn, nhưng lâu như vậy rồi, chị bỗng dưng muốn đi xem sao. Sau đó
chị cảm thấy, anh ta cũng không làm gì sai. Sau đó Hạ Sâm nói với chị, khi ấy anh ta không còn lựa chọn nào khác.”
Lê Tiếu cụp mắt thở dài, đang định lên tiếng thì bỗng nghe động tĩnh bên trái phía sau, liền kéo Doãn Mạt qua, giơ
súng bắn đạn giấy.
Một tiếng vang, bụi cỏ bốc khói hồng


Chưa đến năm phút,Lê Tiếu loại người đầu tiên.
Doãn Mạt cũng lấy lại tinh thần,không dám lơ là nữa.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút,qua khoảng nửa tiếng,hai người họ hợp tác loại mười tám người.
Thương Dận đangởsâu trong rừng cây,người bám đầy bụi nằm trên đất.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Y
Yyyygjvg29 Tháng mười một, 2022 12:31
U7
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
?
29 Tháng mười một, 2022 07:22
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 21:03
♥️♥️
?
28 Tháng mười một, 2022 14:58
Truyện siêu hay, mê lắm nha
?
28 Tháng mười một, 2022 10:49
Hay
?
28 Tháng mười một, 2022 08:58
♥️🥰
LNN
Lê Ngọc Nữ27 Tháng mười một, 2022 21:39
Hay
?
25 Tháng mười một, 2022 17:49
Hay
K
Kai19 Tháng mười một, 2022 00:34
Kai
L
LNTT18 Tháng mười một, 2022 22:27
O
T
tienpnd121018 Tháng mười một, 2022 21:48
😍
Q
Quin18 Tháng mười một, 2022 11:48
❤️
K
Kai17 Tháng mười một, 2022 13:40
Kai
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:50
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 21:08
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:47
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 20:46
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
PTB
Phạm Trần Bảo Nghi ❤️01 Tháng mười một, 2022 15:17
♥️
BÌNH LUẬN FACEBOOK