Từ Vị nhìn chằm chằm Tô Mạc Già vài lần, cau mày nói: "Lời này của ngươi có ý gì?" Không đợi Tô Mạc Già trả lời, Vương An mở miệng trước: "Ngươi là óc heo sao, chuyện như vậy cũng không rõ... Ý chính là, phía sau nhà họ Tô, cũng có chỗ dựa, không cần đến ngươi, hiểu chưa?" "Ai! Ai là chỗ dựa của nhà họ Tô?" Từ Vị quắc mắt nhìn trừng trừng, dường như rất khó chấp nhận. Hắn ta ngấm ngầm chịu đựng ba năm, chỉ còn chút nữa là sẽ thành công, nếu...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.