Không chỉ mình Thái Tập, giờ phút này, ánh mắt của tất cả mọi người đều đổ dồn về phía Vương An. “Ôi chao, chúng ta đã phao chuyên dẫn ngọc rồi, Vương công tử có phải cũng nên đọc đại tác của ngươi rồi?” Thái tập cười rồi nói, trên mặt mày đầy vẻ trào phúng. Hắn nghĩ thầm, tiểu tử này nãy giờ vẫn chưa làm ra được bài thơ nào, thật đúng là một tên phế vật hoàn toàn. Vương An muốn trêu chọc hắn một chút, bèn ra vẻ tức giận trừng hắn: “Lo làm gì,...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.