“Ha ha, muốn trị tội chúng ta? Chỉ dựa vào hắn?” Ông chủ Dư lườm Vương An một cái, vẻ mặt giễu cợt: “Ngươi cho rằng chúng ta dựa vào đâu mà dám dẫn người lại đây?” “Bởi vì sau lưng của chúng ta là thương hội Nghiễm Huệ.” Không đợi cho Diêu Quý lên tiếng, ông chủ Đoạn tiếp lời ông chủ Dư, hai người đưa mắt nhìn nhau, không hề sợ hãi, cười rộ lên. “Đúng vậy, nếu hắn dám đứng ở giữa làm khó làm dễ, đừng nói là trị tội chúng ta, hắn chưa bị trị...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.