Vương An rất bứt rứt. Ở trong nhà gỗ đi qua đi lại. Một lát, hắn bỗng nhiên dừng lại, cầm bình sứ lên trên kệ, mở nắp lại lấy ra một bát sứ nhỏ. Soạt... Chất lỏng trong suốt, xuôi dòng chảy xuống, rót luôn hơn phân nửa bát. Vương An bưng bát, dừng mắt nhìn chăm chú vào trong chén, đáy mắt hiện lên một chút do dự. "Điện hạ, cái này là nấm mốc xanh... nước gì vậy, thật sự có thể trị hết ôn dịch sao?" Còn lại ba người trông mong nhìn qua hắn, lại...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.