Đám người đi qua đi lại một hồi, ngoài phòng có người kêu cửa. "Vương gia..." "Tưởng Sách sao? Vào đi." Vương Duệ đối với chủ nhân giọng nói này không thể không quen thuộc. Người này là trưởng sử phủ thượng của hắn ta, cũng là tâm phúc hắn ta tín nhiệm nhất, từ trước khi hắn ta lập phủ, đã đi theo hắn ta. Trước mắt, đang thay hắn quản lý phụ tá phủ thượng. Cửa phòng bị đẩy ra, một người đàn ông trung niên mặc trường bào xanh da trời vẻ mặt không khéo vội vàng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.