“Cùng lắm thì đệ không thừa kế nữa, vả lại chẳng phải tỷ quản lý khá tốt sao…” Lá gan của Tô Doãn Văn to hơn, lắp bắp nói. “Điện hạ thấy đó, hôm nay dân nữ không đánh nó là không được!” Tô Mạc Già giận sôi máu, phồng má nén giận, giơ cành mận gai lên muốn ra tay tiếp. “Từ từ đã, Mạc Già, ngươi đừng giận, chuyện gì cũng phải từ từ…” Vương An đi lên ngăn cản, nhưng vẫn chậm một bước, cành mận gai trong tay Tô Mạc Già đã rơi xuống. Tô Doãn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.