"Bớt nói nhảm, bảo ngươi đi thì ngươi cứ đi, trì hoãn thêm giây nào, là lại mất đi một mạng người. Vương An dĩ nhiên không sợ hãi, nhìn thằng hai mắt Lăng Mặc Vân. Dù đối phương võ công cao cường, khí thế bức người, hắn cũng không chút nào yếu thế. "Điện hạ chắc chắn không có nói đùa?" Lăng Mặc Vân hỏi lại lần thứ hai, trên mặt có chút chờ mong. Hắn ta thật sự hi vọng, Vương An giống như ngày xưa cười đùa tí tửng, óc bã đậu, lừa gạt người cũng nên....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.