“Hợp tác?” Sau khi Vân Thường sửng sốt, khóe miệng đỏ thẫm trào ra một chút mê hoặc: “Nói thử một chút.” “Rất đơn giản, ta giúp cô đạt được hoa khôi, cô giúp ta tuyên truyền một sản phẩm.” Vương An thẳng thắn đi vào vấn đề, cho rằng sẽ khiến cho Vân Thường coi trọng, ai ngờ lại chỉ đổi lấy một chuỗi cười nhạo kiều mị: “Ha ha, Vương công tử của ta, đó là đệ nhất kinh thành, nói giống như là sắp đặt của nhà ngươi vậy.” “Làm sao, chẳng lẽ cô đối với bản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.