Vừa nhìn thấy Vân Thường, hắn ta liền quỳ một chân trên đất. “Đứng lên đi...Kiếm Nô, ba người kia bây giờ như thế nào rồi?” Lúc này Vân Thường đã sớm thu lại sự kiều mị và lỗ mãng của mình, tay áo bồng bềnh, thanh lãnh như tiên tử ở cung trăng. “Hồi bẩm tiểu thư, ba người kia bị một chưởng của người, đã chết rồi ạ.” Giọng nói của người đàn ông có chút nặng nề. “Chết rồi? Bọn chúng chết cũng chưa hết tội, dám dùng Hắc Mạn Đồ La với ta, nếu không phải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.