“Thơ quý không phải ở số lượng, đủ là được, người không có thiên phú, thì dù viết ngàn vạn bài, vẫn chỉ là một mớ rác rưởi thôi.” Vương An nhớ tới ở kiếp trước, trong lịch sử có một vị đế vương danh xưng Thập toàn lão nhân, cả đời viết mấy chục ngàn bài thơ. Nhưng cuối cùng, mọi người lại chỉ nhớ một bài thơ: một chiếc, hai chiếc, ba bốn chiếc... Ba người Thái Tập thấy hắn đang chỉ cây dâu mắng cây hòe, bèn thi nhau trợn mắt nhìn hắn. Vương An đương nhiên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.