Vương An nhìn trên tay Tô Mạc Già, vẫn còn cầm một cành roi mây, đã gãy mất một nửa, lộ ra vết đứt xác xơ, không khỏi hít vào ngụm khí lạnh. Biết người biết mặt không biết lòng, nữ nhân, đúng thật là tâm địa độc ác! Tuy nói không có thật sự đánh gãy chân của Tô Doãn Văn, nhưng mà, đánh đến mức gãy roi mây thì cũng thật sự là ra tay quá độc ác. Vương An khẽ nhếch miệng, phảng phất giống như lần đầu tiên nhìn thấy Tô Mạc Già. Nghĩ thầm, bản...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.