Vị này cũng không thể trốn thoát khỏi vận mệnh giống hai người trước. “A, đau quá, đau quá, đau quá, sao các ngươi dám, làm sao dám?” Ông chủ Đoàn ngã trên mặt đất, ôm lấy chân, gào thét đầy tức giận cùng không cam lòng, giống như phát điên. “Mấy tên tép riu mà thôi, phế thì phế thôi, làm sao không dám.” Trịnh Thuần liếc nhìn ông ta từ trên cao xuống, giống như chẳng qua là mới làm xong một việc nhỏ không có ý nghĩa. Bỏ mặc những lời kia, hắn ta quay người đi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.