Phùng Lão Lục nhanh chóng kiểm tra một vòng, phát hiện Vương An đang ngồi ở bên trong không bị chút thương tổn nào mới có thể thở phào một hơi. Hắn ta đang định đi qua đó để hỏi thăm tình huống thì thấy Trịnh Thuần bưng vẻ mặt bình tĩnh và ngón tay nhỏ máu đi về phía hai người Dư Đoạn. Lúc này, hai người kia đã ngã ngồi trên mặt đất, sắp bị doạ cho tè ra quần. “Ngươi ngươi... ngươi đừng qua đây, ngươi không thể đánh gãy chân ta!” “Đúng... đúng đó, nếu ngươi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.