Những binh lính vẻ mặt hung ác, chỉ cần vừa đứng ở cổng Nhân Tế Trai sợ là một bệnh nhân cũng đừng hòng đón tiếp. Đây là đánh vào bát cơm của ông ta. Một giây trước Ngô đại phu còn kiêu ngạo đến thế, mà giây sau lòn đã đau đến không thể thở nổi, mặt cười nhưng so với khóc còn khó coi hơn: "Điện hạ, từ từ thương lượng, từ từ thương lượng, ha ha." "Vậy ngươi còn không nói mau!" "Vâng vâng vâng..." Ngô Kỷ Nhân bị nắm được điểm yếu, đành phải nói ra...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.