Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1296

“Ý của tôi là đừng bỏ qua, phải liều mạng theo đuổi cậu ấy có hiểu không.” Cố Tịch Dao nói, đưa cho Hình Uy một bát canh.

Lúc này Trình Trình và Dương Dương đã rửa mặt xong chạy ra từ phòng vệ sinh.

Bốn người nhanh chóng ăn bữa sáng xong, Hình Uy nhìn đồng hồ trên cổ tay, sau đó nói với Cố Tịch Dao: “Thưa cô, giờ đã không còn sớm nữa, cô xem xem muốn để cậu chủ nhỏ nào về với tôi?”

Cố Tịch Dao vẫn phải đối mặt với vấn đề cô không muốn nhất.

“Mẹ, chẳng lẽ ba người chúng ta không thể ở cùng nhau sao?” Trong lời nói của Dương Dương mang theo chút luyến tiếc. Trước kia một mình đi theo mẹ, bây giờ có thêm một người anh, cậu cảm thấy mình không còn cô đơn nữa.

Cố Tịch Dao gật nhẹ đầu, sau đó nặng nề nhìn Trình Trình và Dương Dương: “Mẹ và ba chia tay rồi, sau này sẽ không ở cùng nhau nữa. Chú Hình Uy tới đây là để đón một người trong các con trở về nhà tổ nhà Bắc Minh.”

“Vậy mẹ chọn ai ở lại bên cạnh mẹ vậy ạ?” Trình Trình ngồi trên sofa, nhìn Cố Tịch Dao bằng đôi mắt to ngập nước.

Cố Tịch Dao nâng tay lên, nhẹ nhàng sờ lên đầu Trình Trình, cậu nhóc có nét bình tĩnh giống như Bắc Minh Quân.

Từ khi cậu được sinh ra, gần như còn chưa để mình nhìn kỹ mấy lần đã bị mang đi, từ nhỏ đã lớn lên bên cạnh Bắc Minh Quân.

Tuy cậu rất thông minh, nhưng dưới sự huấn luyện nghiêm khắc của Bắc Minh Quân mới thành thế, mà cái giá phải trả là từ nhỏ đã mất đi tình thương của mẹ, mất đi niềm vui tuổi thơ.

Quay đầu nhìn lại Dương Dương, cậu là đứa nhỏ mình lén giấu Bắc Minh Quân, lớn lên dưới sự che chở của mình. Tuy thường gây chuyện khiến mình tức giận, nhưng thử hỏi người làm mẹ nào sẽ thật lòng ghét con mình chứ, đều chỉ là miệng hùm gan sứa thôi. Tình thân giữa mẹ và con mãi mãi không thể dứt ra được.

Cố Tịch Dao nhìn hai đứa con trai trước mặt, vẫn tiếc nuối giống hệt như lúc sinh bọn chúng ra, có lẽ bây giờ sẽ càng khó lựa chọn hơn.

“Thưa cô…” Nhìn thấy dáng vẻ do dự của Cố Tịch Dao, Hình Uy ở một bên chỉ có thể lo lắng suông, chứ cũng không có cách gì.

Dương Dương nghe thấy giữa mình và Trình Trình phải có một người trở về nhà Bắc Minh thì cảm thấy khó chịu. Nhưng khó chịu xong, cậu đột nhiên nhớ tới chuyện Trình Trình lén giở trò trên buổi diễn văn nghệ ở trường hôm qua.

Thậm chí còn có những chuyện không vui với Trình Trình lúc trước.

Trình Trình thường bày ra dáng vẻ cậu chủ nhỏ nhà Bắc Minh, ra vẻ cao hơn cậu một bậc.

Cậu từng vì thế mà thấy không phục, cậu cho rằng chỉ cần trở thành cậu chủ nhỏ nhà Bắc Minh, dựa vào sự thông minh của mình chắc chắn sẽ còn tốt hơn Trình Trình nữa.

Trước kia ở bên cạnh mẹ nên không có cơ hội này, lúc mẹ ở bên ba xấu xa lại càng không có khả năng.

Nhưng bây giờ mẹ và ba chia tay rồi, sẽ có một đứa phải trở về nhà tổ.

Mắt Dương Dương lập tức sáng lên, cuối cùng cũng nhìn thấy hy vọng để trở về nhà tổ rồi.

Ngoài ra, một tính toán nhỏ của việc cậu muốn đến ở nhà tổ là vì: lúc trước sau khi hoá trang cho đen lại đi tới nhà tổ đã có rất nhiều món ăn ngon, một người tham ăn như cậu, có lẽ điều này còn có sức hấp dẫn hơn việc vượt qua Trình Trình nữa.

Nhưng cậu hơi khó xử, nếu mình chủ động nói muốn đi, có lẽ mẹ sẽ không đồng ý.

Vì Trình Trình xuất sắc hơn, còn lớn lên ở nhà Bắc Minh, tình cảm của nhà Bắc Minh với cậu sẽ sâu đậm hơn một chút.

Muốn tìm một lý do mới có thể để mình hợp tình hợp lý đến nhà Bắc Minh, cậu thấy hơi khó khăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK