Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1493

“Ha ha, ban ơn không mong báo đáp, anh cũng chỉ tiện tay mà thôi. Nếu như em muốn báo đáp thì cũng dễ, làm một luật sư liêm chính giữ gìn lợi ích chung, vui vẻ sống cùng dì và bọn trẻ.” Vân Chi Lâm mỉm cười nói.

“Ừm, em sẽ. Ban nãy em hỏi bà ấy sao lại xảy ra chuyện, nhưng dường như bà ấy không thể nhớ ra được điều gì, chỉ nói là có người đang đuổi theo bà ấy. Theo em biết, mẹ em ở bên kia sinh sống dựa vào ca hát, sẽ không đắc tội đến ai cả. Mục đích mà người kia đuổi theo bà ấy rốt cuộc là gì chứ?” Cố Tịch Dao thu lại nụ cười, rơi vào trầm tư.

Vân Chi Lâm cũng nhíu mày: “Việc dì xảy ra chuyện quả thực rất kì lạ, có điều bây giờ chúng ta cũng không cần quá sốt ruột, chờ dì hồi phục lại, nói không chừng có thể nhớ ra được gì đó, đến lúc đó chúng ta tìm hiểu ngọn ngành là được rồi.”

Cố Tịch Dao gật đầu: “Xem ra, cũng chỉ có thể như vậy.”

Nói đến đây bọn họ đi đến bên cạnh xe của Vân Chi Lâm: “Tịch Dao lên xe, anh đưa em về.”

“Không cần đâu, xe em ở bên kia.” Nói xong, cô chỉ vào một chiếc BMW dừng ở cách đó không xa.

Chú Khôn không chỉ có kĩ thuật lái xe giỏi, trình độ truyền đạt cũng rất tốt. Mặc dù mấy ngày nay Cố Tịch Dao chỉ đi xe lúc đi làm rồi tan làm, nhưng trong khoảng thời gian này, chú Khôn cũng đã dạy cô không ít thứ.

Rất nhanh Cố Tịch Dao cũng đã nắm giữ được một ít kĩ thuật cơ bản, bây giờ cô cũng có thể lái xe trên đường lớn đông đúc, chỉ là có hơi chậm một chút mà thôi.

Vân Chi Lâm gật đầu: “Vậy được thôi, em lái xe cẩn thận chút. Ngày mai cũng đừng quên dậy sớm.”

Vân Chi Lâm nói xong quay người lên xe, rất nhanh đã lái xe rời đi.

Cố Tịch Dao nhìn anh lái xe đi xa mới quay lại đi lên xe mình. Khi cô mới khởi động xe, lại thấy một người phụ nữ xuống một chiếc taxi cách đó không xa, vội vã đi vào trong bệnh viện.

Cô nhìn bóng lưng vội vàng của người phụ nữ đó cảm thấy hết sức quen thuộc, giống như là Lạc Kiều.

Đã trễ vậy rồi cô ấy còn vội vã tới nơi này làm gì? Điều này khiến Cố Tịch Dao không thể hiểu nổi, vì vậy cô vội tắt máy xe rồi đuổi theo.

“Kiều Kiều.” Lúc Cố Tịch Dao tiến đến gần người phụ nữ kia, gọi một tiếng phía sau lưng cô.

Chỉ thấy bước chân của người kia dừng lại một chút, rồi lại tăng nhanh tốc độ bước vào trong bệnh viện.

Qua phản ứng của người phụ nữ trước mặt, Cố Tịch Dao chắc chắn cô chính là Lạc Kiều.

Để nhìn cho rõ, cô cũng bước nhanh hơn để đuổi theo.

Cho đến khi cô đuổi theo đến tầng hai, lại không thấy bóng dáng của Lạc Kiều đâu nữa.

Cố Tịch Dao vội vàng tìm kiếm khắp nơi trên tầng hai, cho đến khi đi qua một phòng khám, cửa phòng đó không đóng chặt, cô vô thức nhìn vào trong, Lạc Kiều đang ngồi trong đó.

Cô ngẩng đầu lên nhìn tên của phòng khám này – Khoa phụ sản.

Hỏng rồi, không phải cô ấy muốn bỏ đứa trẻ đi đấy chứ!

Đây không phải một chuyện nhỏ, nghĩ đến đây, cô vội vàng lấy điện thoại trong túi xách ra, nhanh chóng gọi cho Hình Uy.

Lúc này Hình Uy đang ngồi trên chỗ của mình, nhìn cậu chủ Bắc Minh Quân.

Chuyện mới xảy ra, thật sự khiến anh có chút chút lo lắng cho cậu chủ.

Lúc Bắc Minh Quân đang thu dọn đồ đạc chuẩn bị về nhà, chỉ thấy cửa phòng làm việc mở ra, Bắc Minh Khởi Hiên đi vào.

Hình Uy đứng lên gật đầu với anh ta: “Cậu Khởi Hiên.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK