Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1328

Cho đến khi cô hỏi người hầu trong nhà ăn mới biết.

Còn Phỉ Nhi thì sao, cô ta mượn cớ không khỏe để không xuống lầu ăn cơm, Giang Tuệ Tâm bèn dặn người hầu mang thức ăn lên phòng cho cô ta.

Bàn tay nhỏ nhắn của Dương Dương cầm chén cơm, cậu bé ăn từng miếng một, thỉnh thoảng lại đưa mắt nhìn Giang Tuệ Tâm.

Dường như việc mình len lén bỏ chạy không hề bị tiết lộ, cậu bé mới cảm thấy yên tâm.

Giang Tuệ Tâm cúi đầu chậm rãi dùng cơm, một lúc sau mới đanh giọng mà nói: “Dương Dương, sáng nay cháu đi đâu đó?”

Dương Dương vừa mới bình tĩnh mà bây giờ lại thấy căng thẳng, may mà cậu bé phản ứng nhanh nhẹn: “Bà nội, sáng nay cháu ra ngoài chạy bộ ạ.”

“Chạy bộ?” Sau khi nói dứt lời, Giang Tuệ Tâm đặt chén đũa xuống rồi ngẩng đầu lên nhìn Dương Dương: “Bình thường cháu đều ngủ nướng, sao hôm nay đột nhiên lại đi chạy bộ.”

Dương Dương gắp miếng thịt bỏ vào miệng: “Không phải bà nội dạy cháu phải ngủ sớm dậy sớm sao, cháu cũng đã đăng ký tham gia hội thể thao trong trường rồi, bởi thế cũng cần phải bắt đầu tìm hiểu thử.”

Giang Tuệ Tâm gật gật đầu rồi mới cầm đũa gắp một miếng thịt kho cho Dương Dương: “Vận động cần phải ăn nhiều một chút, có biết không.”

Dương Dương gật đầu: “Cảm ơn bà nội.”

“À phải rồi, chiều này giáo viên sẽ đến dạy bù, nhất định cháu phải theo học cho đàng hoàng đó. Cháu bằng tuổi với Trình Trình mà bây giờ Trình Trình đã lên lớp thiếu niên thiên tài rồi mà cháu vẫn còn học lớp một. Đều tại mẹ cháu làm lỡ làng…” Nói đến đây, Giang Tuệ Tâm thở dài một hơi.

Dương Dương không thích nghe người khác so sánh mình và Trình Trình. Vốn dĩ cậu bé và Trình Trình chẳng có chỗ nào so bì được với nhau.

Ban đầu Trình Trình là cậu chủ nhà giàu, được ông ba chết bằm dạy dỗ từ lúc còn nhỏ, còn cậu bé thì sao, cậu bé đi theo mẹ, chẳng qua chỉ là đồ vô dụng bình thường mà thôi.

Mấy thứ này thì không nói, việc cậu bé ghét nhất là người khác nói xấu mẹ sau lưng cậu bé, trong lòng Dương Dương, mẹ mới là người tốt nhất.

Dương Dương nhanh chóng ăn hai muỗng cơm rồi nói: “Cháu ăn xong rồi.”

Cậu bé nhảy xuống ghế, đanh mặt đi về phòng.

Tải ápp Тrцуeл ноla để đọc full và miễn phí nhé.

Giang Tuệ Tâm nhìn theo bóng lưng nho nhỏ của Dương Dương mà không khỏi lắc đầu: “Thằng nhóc này bị mẹ nó chiều hư rồi.”

Ăn xong bữa cơm trưa.

Vân Chi Lâm có việc phải đi trước.

Cửu Cửu hài lòng vỗ tay vào bụng: “Cơm mẹ nấu ngon ghê.”

Cố Tịch Dao mỉm cười xoa đầu Cửu Cửu: “Cục cưng ngoan, con thích ăn thì ngày nào mẹ cũng sẽ làm cho con ăn.”

Trình Trình cũng cười cười kéo tay Cửu Cửu: “Mẹ nấu cơm có con cũng không được ăn nhiều, chứ bằng không sẽ giống với Dương Dương.”

Cửu Cửu cắn ngón tay, nhìn lên trần nhà với đôi mắt long lanh nước rồi nhỏ giọng nỉ non: “Anh…Dương Dương…Anh mập…”

Nói đến đây, cô bé quay đầu nhìn Cố Tịch Dao, nước mắt rơm rớm: “Mẹ ơi, Cửu Cửu không muốn thành anh mập…”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK