Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1983

Đôi lông mày của Trương Minh Hoàng dường như hơi cau lại một chút, vào thời khắc đó ánh sáng trong đôi mắt tựa hồ đã phai nhạt đi rất nhiều, ông ta cũng không nhận tờ báo cáo giám định đó: “Ông cứ nói thẳng kết quả đi.”

Lúc này nếu như cố gắng lắng nghe thì có thể phát hiện ra chút run rẩy trong giọng nói lúc nãy của ông ta đã biến mất rồi, giờ phút này giọng nói của ông ta đã khôi phục lại sự bình tĩnh và lạnh lùng của thường ngày.

Mặc dù Trương Minh Hoàng kêu Lương nói kết quả, nhưng mà thật ra cũng không cần phải nói, ông ta cũng biết đây là có kết quả gì.

Nếu không thì Lương cũng sẽ không lấy ra cho ông ta nhìn.

“Kết quả giám định người thân cho thấy độ giống nhau của xét nghiệm ADN giữa cô ấy và thành chủ đạt đến 99,98%, xác định là quan hệ ba con.” Thành chủ không nhận lấy báo cáo giám định, Lương cũng chỉ có thể nói thẳng kết quả ra, kết quả như vậy có thể nói là không cần nghi ngờ gì.

Trương Minh Hoàng nghe thấy kết quả này thì cực kỳ bình tĩnh, thậm chí phần kích động lúc vừa nhìn thấy Lương cũng không còn nữa, đôi mắt của ông ta cụp xuống, cũng không nhìn vào báo cáo giám định, không biết là đang nhìn cái gì, cũng không có người nào biết là ông ta đang suy nghĩ cái gì.

Quản gia Trọng nhìn thấy thành chủ nhà mình như thế này thì trong lòng lập tức trầm xuống, quả nhiên là thành chủ cảm thấy thất vọng.

Không biết hiện tại thành chủ có tâm trạng gì, dù sao thì cảm nhận ở trong lòng của ông ta không được tốt cho lắm.

“Thành chủ, người có muốn nhìn cô gái này một chút hay không?” Lương cảm nhận được một loại kiềm chế, một loại kiềm chế làm cho người ta không hít thở không khí, nhưng mà kết quả giám định đã bày ra trước mắt, có một số việc…

“Tìm thấy cô gái này ở đâu?” Trương Minh Hoàng đột nhiên ngẩng đầu lên nhìn về phía Lương, ánh mắt vẫn bình tĩnh như cũ để cho người ta nhìn không ra bất cứ sự khác thường nào.

“Là lúc Tiểu Cửu ra ngoài ăn cơm trùng hợp gặp được.” Lúc Lương đối diện với cặp mắt nhìn như có vẻ cực kỳ bình tĩnh thì trong lòng lại khẽ run rẩy: “Quả thật chuyện này rất trùng hợp, có điều sợi tóc là do Tiểu Cửu tự tay mang về, dựa vào năng lực của Tiểu Cửu không thể nào bị lừa gạt tùy tiện, có thể xác định tóc này được lấy từ trên đầu của cô gái đó.”

Đối với năng lực làm việc của Tiểu Cửu, chú Lương biết rất rõ ràng, dù sao thì Tiểu Cửu cũng là do tự tay ông ta dạy dỗ.

“Nhưng mà lúc đó tôi cũng có chút nghi ngờ, cho nên đã để Ngọc Hàn quan sát kết quả giám định cho chặt chẽ mãi cho đến khi có kết quả, trong các quá trình giám định Ngọc Hàn vẫn luôn quan sát rất kỹ, hơn nữa cũng có thể xác định sợi tóc mà Tiểu Cửu cầm về không bị thay đổi.”

Lương giải thích rất rõ ràng, người của ông ta ông ta tin tưởng, cũng là bởi vì nguyên nhân này cho nên từ lúc vừa mới bắt đầu mới có thể nói.

Kết quả đã có rồi, chuyện mà ông ta cần làm là đưa kết quả cho thành chủ, về phần thành chủ đưa ra quyết định như thế nào thì đó cũng là chuyện của thành chủ.

Lúc nãy ông ta hỏi là thành chủ có muốn nhìn thấy cô gái kia một lần hay không là bởi vì ông ta biết trực giác của thành chủ vẫn luôn rất chuẩn, nếu như cô gái đó thật sự có vấn đề thì chắc chắn không có khả năng giấu giếm thành chủ.

“Lương, ông trực tiếp dẫn cô ấy đến chỗ ông đi, giúp chúng tôi sắp xếp giám định một lần nữa, trực tiếp thử máu. Lần này tôi cũng sẽ đến đó nghiệm chứng tại chỗ, tôi sẽ trực tiếp nhìn kết quả.” Đôi mắt của Trương Minh Hoàng bình tĩnh như nước, giọng nói cũng cực kỳ bình thản, nhưng mà lời ông ta nói ra làm cho Lương có hơi kinh ngạc.

Lương cho rằng khi thành chủ nhìn thấy kết quả giám định, ít nhất cũng phải đi gặp cô gái đó trước, dù sao thì kết quả này cũng không thể rõ ràng hơn được nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK