Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2101

“Bà vẫn khỏe, mẹ con thường cùng bà ngoại ra ngoài đi dạo. Được rồi, ba mẹ còn có chút việc, không nói chuyện nhiều với con nữa. Nhớ khi ở bên ngoài thì phải chú ý an toàn. Chơi vui vẻ một chút.” Bắc Minh Quân nói xong thì tắt máy.

Mãi đến lúc này, Cố Tịch Dao cuối cùng cũng không nhịn được mà bật khóc thành tiếng.

Bắc Minh Quân đưa tay kéo cô vào trong lòng, trong lòng cũng có hơi không biết mùi vị gì.

Trình Trình cúp máy, theo lý mà nói cậu nhóc nên cảm thấy vui vẻ. Bởi vì cậu nhóc biết mẹ và ba ở bên nhau.

Nhưng cậu nhóc từ trong ngữ điệu của ba, dường như cảm thấy có hơi không đúng lắm.

“Trình Trình, cháu sao thế? Lẽ nào nói chuyện điện thoại với ba mẹ cháu không vui vẻ sao?” Bắc Minh Đông vừa rồi nháo một trận với Dương Dương, sau đó anh ta vác lên vai đi đến bên cạnh Trình Trình.

Anh ta nhìn thấy Trình Trình hình như có tâm sự, hoàn toàn không có loại vui vẻ như Dương Dương vừa rồi nới chuyện điện thoại với ba của cậu nhóc.

Trình Trình nhìn Bắc Minh Đông, khẽ lắc đầu: “Chú ba, cháu không biết tại sao, vừa rồi nghe điện thoại của ba, cứ cảm thấy giọng của ba có chút không đúng.”

***

Bắc Minh Đông ngược lại lộ ra vẻ ám muội, nói với Dương Dương: “Tám phần là các đứa gọi điện thoại không đúng lúc.”

Trình Trình khẽ lắc đầu: “Cháu có thể chắc chắn giọng của ba khi nghe điện thoại không phải tức giận, giọng của ba có hơi nặng nề, giống như gặp phải chuyện gì đó không vui. Hơn nữa ngữ điệu này cháu cảm thấy có hơi quen thuộc, giống như khi ông nội qua đời, ba chính là nói chuyện như vậy.”

“Nhà chúng ta có người chết rồi sao?” Dương Dương trực tiếp nói ra một câu như vậy.

Suy nghĩ này sau khi Trình Trình nói ra, trong đầu của Bắc Minh Đông lóe lên, chỉ có điều anh ta dù sao không có giống Dương Dương không có não, nói thẳng tuột.

Anh ta đánh nhẹ Dương Dương: “Cái miệng quạ đen, cháu không thể nói lời nào may mắn à. Bây giờ trong nhà còn có thể có ai, trừ mẹ cháu ra thì còn có mẹ chú. Hai người bọn họ ai xảy ra chuyện đối với chúng ta mà nói đều không phải chuyện tốt.”

“Chú ba, chú ra tay có thể nhẹ chút được không, rất đau đó có biết không hả.” Dương Dương liếc nhìn Bắc Minh Đông.

Trong lòng cậu nhóc lại nghĩ như vậy: mẹ cháu nếu như có chuyện gì vậy thì thật sự loạn lên hết cả rồi. Nhưng nếu như mẹ chú có chuyện gì, thiên hạ cũng thái bình.

Chỉ có điều lời này cậu nhóc không thể nói ra, cậu nhóc ghi nhớ điều Trình Trình nói với cậu nhóc: Trước khi bỏ đá xuống giếng, không thể nói cho bất kỳ ai.

Trình Trình nhíu mày, cái đầu nhỏ đã bắt đầu bay nhanh theo suy nghĩ.

“Chú ba cháu cảm thấy chúng ta có lẽ nên trở về vào lúc này.”

Dương Dương nghe thế, lập tức phản đối: “Chúng ta mới ra ngoài chơi được nửa tháng, trong nhà có thể xảy ra chuyện gì chứ, anh có phải thần kinh mẫn cảm quá rồi không?”

“Phải đó, có ba cháu ở nhà, còn có chuyện gì có thể khiến ba cháu không xử lý được, cháu cứ yên tâm đi. Mấy ngày này mấy minh tinh hẹn có quan hệ tốt với chú đều sẽ đến đây quay phim, đến lúc đó chú có thể dẫn hai đứa đi xem.”

Lời của Bắc Minh Đông quả thật rất có sức mê hoặc, Dương Dương sau khi nghe thấy thì mắt sáng lên.

“Chú ba, chú nói là thật sao? Người có quan hệ tốt với chú là những minh tinh nào, đều là người cháu biết sao?” Cậu nhóc thật sự lộ ra sự thích thú muốn biết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK