Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 2258

Câu hỏi của Bắc Minh Quân khiến cho Hình Uy không hiểu lắm: “Ông chủ, người mà anh nói là ai? Ai ở trong biệt thự của tôi?”

“Còn có ai, chính là bé gái bị Tịch Dao giấu đi.”

***

Hình Uy bị hỏi mà trong lòng căng thẳng, suy nghĩ của anh ta nhanh chóng xoay chuyển. Chẳng lẽ là ông chủ muốn mang Cửu Cửu đi? Nhưng mà lúc này cô Cố vẫn chưa trở về.

Nếu như Cửu Cửu bị mang đi như vậy, vậy thì cô Cố sao có thể chịu được đả kích như vậy. Không chỉ như vậy, coi như là Lạc Kiều cũng sẽ không tha thứ cho mình.

Nhưng mà ông chủ đã hỏi, mình lại không thể không trả lời. Anh ta chỉ là khẽ gật đầu.

Không biết có phải là Bắc Minh Quân cố ý không, anh một tay cầm điều khiển từ xa đổi kênh, sau đó liền nói một câu: “Lần đó trên ti vi vẫn chưa nhìn rõ đứa bé đó, nhưng mà cảm thấy con bé hẳn là rất thú vị, ít nhất là mạnh mẽ hơn Dương Dương một chút.”

Trên trán của Hình Uy không khỏi chảy ra chút mồ hôi lạnh: “Đúng vậy, yên tĩnh hơn cậu chủ Dương Dương một chút. Tôi và Kiều Kiều cũng đều rất thích con bé. Nhưng mà người thích con bé nhất vẫn là cô Cố, tình cảm của mẹ con cô ấy cực kì tốt, hơn nữa con bé vô cùng ỷ lại vào cô Cố, nếu một ngày không nhìn thấy mặt, con bé liền giống như là mất đi linh hồn vậy.”

Anh ta nói như vậy chính là muốn ám chỉ bây giờ Cửu Cửu không giống Dương Dương, con bé vẫn còn rất nhỏ vẫn không thể tách khỏi mẹ.

Sau khi Bắc Minh Quân nghe xong chỉ khẽ gật đầu: “Con bé tên là gì? Cậu có hình của con bé không?”

“Cửu Cửu, Cửu trong Trường Cửu. Hình thì chỗ tôi có một tấm.” Hình Uy nói rồi liền mở điện thoại của mình ra, từ tập ảnh tìm ra một tấm.

Trong tập ảnh của điện thoại của anh ta gần như trống rỗng, chỉ có rải rác hai ba tấm trong đó.

Một tấm là ảnh cưới của anh ta và Lạc Kiều, một tấm là ảnh của một mình Lạc Kiều, ảnh còn lại chính là ảnh chụp tập thể của Cố Tịch Dao, Lạc Kiều, Anna còn có 3 đứa trẻ.

Anh ta đưa điện thoại cho Bắc Minh Quân.

“Cửu Cửu…Cửu Cửu…” Bắc Minh Quân cầm điện thoại, ngửa người tựa vào trên sô pha.

Con mắt nhìn chăm chú vào trong bức ảnh, bé gái ở trong lòng của Cố Tịch Dao, trong miệng lẩm nhẩm tên của con gái nhỏ.

Đây là đứa con thứ 3 của mình và Cố Tịch Dao.

Có một lần anh cũng từng nghĩ qua, nếu như có thể sinh thêm một đứa con với Cố Tịch Dao, vậy anh chắc chắn muốn một bé gái.

Trên ý nghĩa nào đó, nguyện vọng này của anh xem như là đã thực hiện rồi, chỉ là Cố Tịch Dao lựa chọn che giấu đứa con này.

*

“Ôi chao…tối hôm nay ăn no quá đi.” Dương Dương thỏa mãn mà dùng tay nhỏ xoa nhẹ cái bụng nhỏ của mình. Lại ứng với câu nói: trẻ nhỏ ăn nhiều.

Lượng cơm mà hai thằng nhóc Trình Trình và Dương Dương ăn thật sự là không ít. Mà Dư Như Khiết và Mạc Cẩm Thành thì lại ăn rất ít, một mặt họ đã lớn tuổi, đã không còn cực kì thèm ăn như trước kia, mặt khác hôm nay vụ án của Lục Lộ đã lộ chân tướng rồi.

Ai cũng không ngờ rằng người đã từng là chị em tốt lại trở thành hung thủ giết người.

Lời nói của Dương Dương đánh gãy suy nghĩ lúc này của Dư Như Khiết, bà quay đầu qua khẽ cười nhìn cậu: “Ăn no rồi thì tốt, Trình Trình con ăn no chưa?”

Trình Trình gật đầu: “Cảm ơn sự chiêu đãi của ông nội Mạc và bà nội ạ.”

“Ha ha, có gì mà khách sáo chứ, chúng ta đều là người một nhà mà.”

“Bà nội, đồ ăn hôm nay thật sự là ngon quá đi, con muốn gói hai phần mang về.” Dương Dương đột nhiên nói một câu như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK