Mục lục
Cô Vợ Bướng Bỉnh Mua Một Tặng Hai
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1619

Cái bộ dạng này, gần như là y đúc Dương Dương khi ở tuổi này.

Thật không biết cô bé lớn lên rồi, có nghịch ngợm giống như Dương Dương không nữa.

Vì để phòng trừ Cửu Cửu bị rơi xuống giường lúc ngủ, Cố Tịch Dao còn đặc biệt di chuyển giường đến sát vách tường, sau đó sắp xếp Cửu Cửu ở bên trong, còn mình thì canh chừng ở lối ra duy nhất.

Sau đó, khi Cố Tịch Dao nằm xuống không lâu, không biết Cửu Cửu đang mơ thấy cái gì, nghe cái miệng nhỏ của bé con lẩm bẩm: “Quỷ toilet, ta không sợ ngươi đâu, mau trả mẹ cho ta!”

Cố Tịch Dao vừa nghe, con bé này còn nói mớ nữa, thật đúng là thú vị. Còn mơ thấy cả mình và Bắc Minh Quân.

Có thể nghe ra được, Cục cưng nhỏ là đang muốn cứu mình ra khỏi tay của tên Bắc Minh Quân đáng ghét đó. Thật đúng là đứa bé ngoan, lúc ngủ cũng bảo vệ mình như vậy nữa.

Khoé miệng Cố Tịch Dao khẽ cong lên, vẫn là con nít a, chuyện gì phiền lòng cũng không cần phải suy nghĩ.

Cô muốn nghe cục cưng nhỏ sau đó còn nói gì nữa, cô nghiêng đầu qua, thì thấy Cửu Cửu vốn đang đưa lưng về phía mình, cơ thể nhỏ bé chợt quay lại, đồng thời cái chân nhỏ cũng theo tới.

Một cước đá lên người Cố Tịch Dao.

Sức lực của con bé này thật không nhỏ, đá đến Cố Tịch Dao khẽ nhíu mày một cái.

Lúc này, cô lại bất giác nghĩ đến mình lúc nhỏ.

Cô vẫn nhớ mình vào lúc đó, đã theo Vũ Xuân rồi.

Lúc đó, cô đã biết bản thân mình không được ăn hiếp em gái Cố Anh Thư, phải yêu thương bảo vệ cô ta từng giờ từng phút.

Thật không ngờ, vận mệnh của mình đã bị Dư Như Khiết thay đổi rồi.

Nhưng cô có chút nghi hoặc, tại sao mẹ và bà ta rõ ràng là chị em tốt, nhưng vì sao bà ta lại làm mất mình, giữa bọn họ đã xuất hiện chuyện gì, mới ra tay với một đứa bé như mình chứ?

Cô thật sự muốn gọi điện thoại cho ba nuôi Mạc Cẩm Thành.

Bởi vì cô biết Mạc Cẩm Thành quen với Dư Như Khiết còn sớm hơn cả ông cụ Bắc Minh nữa, có lẽ ông ta sẽ biết chút gì đó.

Bởi vì, khi cô hỏi mẹ vấn đề như vậy ở trong bệnh viện, bà lại không nói.

Không biết chuyện đã xưa bà cũng không biết, hay là bà không muốn nhắc lại chuyện cũ nữa.

Nhưng, cô lại nghĩ đến, cho dù ba nuôi thật sự biết chân tướng của sự việc, thì cũng có thể làm sao chứ?

Mối quan hệ của mình và Dư Như Khiết, còn có cha nuôi tuy cũng không thân mật, nhưng cũng coi như là không kém thân thích rồi.

Không lẽ sau này mình sẽ không còn qua lại gì nữa sao? Hơn nữa, qua sự qua lại ngắn ngủi với bà ta, cảm thấy bà ta dường như không phải là người có thể làm ra chuyện như vậy được.

Nếu như không phải Dư Như Khiết, vậy thì là ai chứ?

Lúc đó mẹ, chẳng qua chỉ là một ca sĩ có chút tiếng tăm mà thôi.

Không lẽ lúc đó, giới giải trí đã giống như bây giờ, vì muốn thượng vị mà không từ thủ đoạn sao?

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK